*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau một hồi lắc lư kịch kiệt, gấp gáp, tôi nhanh chóng thoát ra khỏi vòng ôm của Quan Lập Thành, một bên tay của anh ấy vòng qua hông tôi, phòng ngừa tôi bị ngã, một tay thì lấy khẩu súng bên trong bộ tây trang ra, ngay cả đầu cũng không quay lại, chỉ dựa vào khứu giác và kinh nghiệm tác chiến mà trong vòng 0,1s anh ấy đã nhắm chính xác vào sau ót cô Hồ, không lệch tẹo nào.
Mấy tên tay sai sửng sốt một lúc, đứng tại chỗ nhìn nhau nhưng không tiến lên nữa.
Sự xuất hiện của Quan Lập Thành là ngoài dự đoán, cô Hồ và những tên du côn này cũng không ngốc, cho dù tung hoành ngang dọc nhưng nếu không phải tình huống bắt buộc cũng không thể dây vào, không dám rút súng đối đầu với những đứa con trời, khi đối mặt với Quan Lập Thành có cấp bậc tham mưu trưởng thì phải suy nghĩ đủ đường mới dám hành động.
Cấm kỵ chốn quan chức gồm có ba điều là rửa tiền, bẫy thủ lĩnh và chạm phải điều cấm của cấp trên.
Nói trắng ra là, tìm người cùng hội cùng thuyền thì dễ nhưng một khi thuyền lật thì cả đám đều chết, đi trên con đường quan chức này thì làm gì có ai không có nhược điểm không thể để người khác biết chứ, kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng ai làm gì được ai. Mà những người trong quân khu trên đầu đều treo quốc kỳ, nếu như còn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507440/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.