*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tổ Tông buông lỏng cà vạt một chút, nâng cằm sang phía bên cạnh, anh đi trước vài bước, Hai Sói cúi đầu đuổi theo, Tổ Tông không gọi tôi, tôi cố tình không rời nửa bước đi tìm hiểu về con đường, không thể quá chủ động, giả vờ bắt chuyện với hai người giàu đi ngang qua, nói chuyện với các cô về chuyện gia đình, không lộ vẻ gì thuận đường tới gần.
Thỉnh thoảng ánh mắt của Hai Sói liếc qua chỗ tôi một chút, thấy tôi nói chuyện sôi nổi, cũng buông lỏng cảnh giác, lờ mờ nghe thấy anh ta và Tổ Tông nhắc đến Trương Thành Nam.
Ông trùm lớn của ba tỉnh miền Đông Bắc nhanh chóng tập trung ở Cát Lâm, rõ ràng là sẽ làm ra một chút sóng to gió lớn khiến cho thế giới hoảng sợ.
Người đàn bà giàu có bị tôi kéo lại làm ngụy trang tràn đầy hào hứng lôi kéo làm quen với tôi: "Cô Trình, cô rất là may mắn, đứa bé này tới thật là đúng lúc."
Tôi khách sáo trả lời bà Thẩm mới là người may mắn, lời này không được phép nói lung tung.
Bà ta cười híp mắt vuốt ve cổ áo chui vào của tôi, cặp mắt kia tràn ngập sự tham lam, có lẽ bà ta chưa từng thấy qua các mặt của xã hội, quần áo của tôi rất hiếm có, vị trí của bà chủ nhà giàu khác nhau rất lớn, so sánh với Văn Nhật Hạ, cho dù cô ta phòng không gối chiếc, cuộc sống cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507426/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.