Lại một lần nôn ọe. Trần Nặc mặt tái mét đứng trước bồn rửa tay súc miệng, nhận lấy chiếc khăn do chồng đưa, nhìn mình tiều tụy trong gương, cười khổ: “Lâu rồi không thấy mình ốm yếu bệnh tật như thế này. Đứa nhỏ này thật quấy phá, tính tình chắc chắn không tốt.”
Thẩm Nam Chu cũng cảm thấy đau đầu nhưng lại bó tay không biết làm gì. Từ xưa đến nay, các phản ứng khi mang thai không thể kiểm soát được. Hơn nữa, người mang thai không thể uống thuốc, lại còn phải kiêng kị nhiều thứ. Vì thế, người bố, người gần như làm được mọi thứ trong phạm vi của mình, cũng chỉ có thể đứng nhìn, không làm được gì.
Ra khỏi phòng tắm, Trần Nặc quay lại bàn ăn, nhìn những món ăn ngon trên bàn nhưng không có chút cảm giác thèm ăn nào. Tuy nhiên, cô vẫn phải ăn, nếu không đứa bé sẽ thiếu chất dinh dưỡng. Thẩm Duy Nhất đột nhiên buông thìa xuống. Gương mặt bánh bao của cậu bé trở nên nghiêm túc: “Ba ba, mẹ, con có chuyện muốn nói.”
“Bảo bối, con muốn nói gì?” Nhìn khuôn mặt đáng yêu của con trai, Trần Nặc mỉm cười dịu dàng hỏi. Dạo gần đây, vì đứa bé trong bụng mà cô quan tâm đến con trai có phần ít hơn một chút, cô cảm thấy có lỗi, nhưng lại thực sự bất lực. Vì thế, trong khoảng thời gian này, cô đối với Thẩm bánh bao đều rất dịu dàng, không còn nghiêm khắc như trước nữa.
Thẩm Duy Nhất nói: “Con cảm thấy đứa bé này không tốt, chúng ta đừng giữ nó lại nữa. Sau này chúng ta sẽ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797816/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.