Công viên quốc gia Koromoai, phía bắc một quốc gia ở Tây Phi
Trần Nặc ôm con trai ngồi ở ghế sau, bên cạnh là Khôi Khôi. Ở ghế phụ phía trước là Phương Ninh. Thẩm Nam Chu và Lam Ngọc đã đi vào sâu trong Koromoai từ một tiếng trước, để lại ba mẹ con họ ở ngoài chờ.
“Mẹ, con có thể xuống xe xem một chút không?” Thẩm bánh bao lần đầu tiên tiếp xúc với thiên nhiên, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ, rất muốn xuống xe thám hiểm.
Trần Nặc vỗ nhẹ vào mông cậu bé: “Bên ngoài trời đang mưa. Còn nhớ lúc đến đây con đã hứa gì không? Ngoan nào, chờ ba và ba nuôi ra rồi tính tiếp.” Cô lại lục trong túi đồ ăn vặt: “Có khát không, muốn uống sữa chua không?”
Thẩm Duy Nhất trước mặt mẹ không dám quá tùy hứng, bĩu môi nhưng không nói thêm gì, chỉ gật đầu nói muốn uống. Trần Nặc liền lấy ống hút đâm vào hộp sữa chua, đưa vào tay cậu bé, không quên hỏi con chim cưng của mình: “Khôi Khôi có khát không?”
Khôi Khôi lắc đầu, lặng lẽ lục trong túi đồ ăn vặt lấy ra gói bánh sữa, nhỏ giọng hỏi: “Con có thể ăn cái này không?”
“Đương nhiên rồi.” Trần Nặc cười xoa đầu nó, đưa tay mở gói bánh, lấy hai tờ khăn giấy trải lên ghế, bóc một miếng bánh sữa bẻ thành những mảnh nhỏ đút cho nó ăn.
Thẩm Duy Nhất uống vài ngụm sữa chua, há miệng “a” với mẹ. Trần Nặc hôn lên trán cậu bé, cầm phần bánh sữa còn lại đút cho con.
Phương Ninh kể từ khi Thẩm Nam Chu và Lam Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797813/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.