Đứa bé chào đời nặng 3.9 kg, gần tám cân, tóc đen mắt đen. Không giống như những đứa trẻ sơ sinh khác thường đỏ hỏn, nhăn nheo và khó coi, cậu nhóc này có làn da trắng nõn, tiếng khóc lảnh lót. Dù ngũ quan vẫn chưa thể nhìn rõ giống ai, nhưng những người nhìn thấy đều không thể không thừa nhận, đây thực sự là một đứa trẻ vô cùng xinh đẹp.
Hiện tại, đứa bé xinh đẹp này đang yên tĩnh nằm bên cạnh mẹ ruột, ngủ say sưa. Hai bàn tay nhỏ nắm chặt, giơ lên đặt ở hai bên đầu, cái miệng nhỏ mũm mĩm vô thức mấp máy, đáng yêu vô cùng.
Mấy vị phi nhân loại vây quanh giường quan sát đứa bé, thỉnh thoảng lại đưa ra bình luận.
A Man: “A, đáng yêu quá!”
Phương Ninh: “Miệng lại động rồi, có phải đói bụng không?”
Erick: “Thằng bé thật sự giống một thiên thần.”
Lam Ngọc: “Đứa bé này đôi mắt giống cha.”
A Man tò mò: “Làm sao mà biết được?”
Ngũ quan của đứa bé hiện tại vẫn chưa rõ ràng, hơn nữa chào đời chưa đầy ba tiếng, trừ hai tiếng khóc ban đầu, sau đó vẫn luôn ngủ say, mắt cũng chưa mở, càng đừng nói nhìn ra giống cha hay giống mẹ.
Lam Ngọc đưa tay chỉ và khoa tay múa chân một chút trên đôi mắt của đứa bé: “Đường viền mắt dài, lông mi rậm rạp, hình dạng mí mắt và độ cong của đuôi mắt đều giống y hệt.”
Theo lời anh ấy miêu tả, A Man và mọi người cẩn thận quan sát. Quả thật là vậy. Lúc này nhìn kỹ ngũ quan, dường như cũng phảng phất giống Thẩm Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797798/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.