Mối quan hệ của Thẩm tiên sinh và Nặc Nặc kiếp trước đã được hé lộ, nên từ chương này, mình đổi ngôi xưng hô sang “anh – em” nhen. Vì Nặc Nặc cũng đã lên đại học rồi, nói chuyện yêu đương được rồi ~~~
Thành tích thi đại học của Trần Nặc cao hơn một chút so với mức cô tự đánh giá, đây là một chuyện tốt, xem như một niềm vui bất ngờ.
Sau khi điền xong nguyện vọng và nhận bằng tốt nghiệp trung học, Trần Nặc đi theo Thẩm Nam Chu đáp máy bay đến thủ đô.
Ít nhất trong bốn năm tới, họ sẽ sinh sống ở thành phố này, lần này là để đi xem nhà.
Từ sân bay ra đã hơn 10 giờ tối. Trần Nặc đi theo Thẩm Nam Chu ra khỏi sảnh sân bay bằng lối đi VIP, bên ngoài có xe chuyên dụng của khách sạn chờ sẵn.
Lên xe, Thẩm Nam Chu kéo cô vào lòng vỗ vỗ, “Ngủ đi, đến nơi anh gọi em.”
Trần Nặc ngáp một cái, gật đầu rồi rúc vào lòng anh ngủ. Hai ngày nay cô bị cảm, lúc đến đã uống thuốc, trên máy bay lại không ngủ được, lúc này lại có chút mệt mỏi rã rời.
Đến khách sạn, làm thủ tục nhận phòng, đi thang máy lên đến tầng cao nhất của phòng tổng thống, khóa cửa lại, Thẩm Nam Chu bảo Trần Nặc ngồi xuống sô pha, anh mở vali lấy hộp thuốc, lấy nhiệt kế ra đưa cho cô, “Đo nhiệt độ xem có bị sốt không.”
Trần Nặc lúc này lười biếng không muốn động đậy, cô nghiêng người trên sô pha, hé miệng, bộ dạng chờ đợi được đút cho ăn. Thẩm Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797759/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.