Bữa sáng là bánh mì nướng phô mai và trứng chiên giăm bông xông khói. Thẩm Nam Chu nói không đói bụng, nên không ăn.
Trần Nặc nhíu mày, cố nhịn, nhưng vẫn nói, “Không ăn sáng không tốt cho sức khỏe đâu ạ.” Mấy ngày nay, cô bé nhận ra rằng người đàn ông này không thích ăn cơm, thường chỉ nhìn cô bé ăn, có khi ăn cũng rất ít.
Thảo nào anh ấy gầy thế!
Thẩm Nam Chu chọc nhẹ vào giữa lông mày cô bé, “Trẻ con không cần lo lắng nhiều như vậy, cháu cứ lo cho bản thân là được rồi.”
“Cháu nói là cháu muốn tốt cho chú mà,” cô bé nghiêm túc nói, “Chú không ăn cơm như vậy là không đúng.”
Ai có thể ngờ rằng cô bé nhỏ nhắn đang nói năng hùng hồn đầy lý lẽ này, mấy ngày trước còn nhút nhát như thỏ con, đến nhìn anh một cái cũng không dám? Xoa nhẹ má cô bé, Thẩm Nam Chu bất lực thỏa hiệp, “Vậy chú uống một ly sữa bò vậy.”
Trần Nặc liền đẩy ly sữa bò của mình qua, như sợ anh đổi ý, còn thúc giục, “Nhanh lên, chú uống đi.”
“…Ly này cháu uống đi, chú đi hâm nóng ly khác.”
“Cháu tự đi hâm nóng cho!” Cô bé nhảy xuống ghế, “Dùng lò vi sóng, cháu biết làm!” Cô bé học rất nhanh, thấy anh làm hai lần là biết.
Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đã chạy vào bếp, Thẩm Nam Chu lắc đầu, rồi cúi xuống nhìn ly sữa bò trước mặt… tuy rằng có chút tự mình chuốc lấy phiền phức, nhưng cũng vui vẻ chịu đựng.
Ăn sáng xong, Thẩm Nam Chu xách hành lý đã chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797734/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.