A Man từ lúc lên xe đã không ngừng hít vào thở ra… Trần Nặc đoán rằng trong lòng cô ấy chắc chắn đang rất khó chịu. Dù sao lúc này thật sự có thể coi là chật vật, bị người đuổi theo chỉ dám lén lút trốn tránh, cầu cứu cũng không dám quang minh chính đại, giờ lại bị “chém” một khoản tiền khổng lồ, không nghẹn mới là lạ!
Nhưng lúc này nói chuyện không tiện, cô nghĩ một lát, liền bế đứa con trai đang dán mặt vào cửa kính xe ra, đưa cho A Man. Thấy cô ấy nhìn mình với vẻ mặt ngơ ngác, Trần Nặc cười nói: “Lâu rồi không gặp thằng bé đúng không? Chị xem có phải nó lại nặng hơn không? Cái áo phông nó đang mặc là cái chị mua đấy, giờ mặc có vẻ hơi chật rồi.”
Thẩm bánh bao: “……=_=” Tuy tuổi còn nhỏ nhưng cậu cũng hiểu được chuyện gì tốt hay xấu. Mẹ cậu đang chê cậu béo sao?
Sự yêu thương của A Man dành cho Thẩm Duy Nhất là điều ai cũng biết và không hề giả dối. Ôm đứa con nuôi vào lòng, cô thở phào một hơi, vẻ mặt cũng không còn khó coi nữa. Bóp bắp tay cậu bé để ước lượng, cô đồng tình gật đầu: “Nặng lên nhiều, phải đến năm cân ấy chứ.” Cô lại hôn lên má bánh bao: “Bảo bối, có nhớ mẹ nuôi không?”
“Có.” Cậu bé dừng lại một chút, rồi mở to đôi mắt đen láy xinh đẹp hỏi: “Mẹ nuôi, trong rừng có thú vị không? Có thật là có con trăn lớn hơn cả bể bơi ở nhà không?”
A Man nói có: “Nó còn to hơn eo con vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di-tinh-phi-tuyet/4693214/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.