Sự thật chứng minh, cẩn thận luôn không thừa.
Lần trước nhà họ Nguyễn ở Tuyền Dương không tìm được Bạch Cập, lần này rút kinh nghiệm, biết đánh nhau ở sân nhà của đối phương là bất lợi, cho nên sau khi trở liền âm thầm liên lạc với những người bạn chí cốt, tổ chức một đội ngũ “bắt yêu”.
Mẹ kiếp! Mời người đến tốn tiền, phí ra sân không hề thấp, lại còn cộng thêm n loại lợi ích và điều kiện phụ trợ. Lần này mà còn không trút được giận, không tìm lại được vật gia truyền thì nhà họ Nguyễn sau này tuyệt đối không thể “làm ăn” trên giang hồ được nữa!
Không thể để mất mặt như vậy!
Với quyết tâm “không thành công thì thành nhân”, gia chủ nhà họ Nguyễn, Nguyễn Quảng Sinh, vô cùng áp lực, căng thẳng. Đừng nhìn ông già cả ngày giả vờ tiên phong đạo cốt, vẻ mặt đạo mạo cao thâm khó lường, thực ra trong lòng rất khổ sở, mỗi ngày hận không thể đâm mười tám con tiểu nhân trong lòng để trút giận.
Tiền, tiền, tất cả đều là tiền! Một chút tình nghĩa cũng không có! Ai nấy đều là quỷ hút máu! Còn tu đạo cái gì chứ, tu cái khỉ gió gì!
“Ai, ông Nguyễn, con mèo yêu đó thật sự sẽ đến đúng hẹn sao?” Vương đạo sĩ hỏi. Không phải ông ta kém nhẫn nại, mà thực sự việc phục kích trong núi sâu hai tháng trời lạnh buốt quả thật tra tấn, tuy chưa bước sang tuổi 50, nhưng ông ta cũng không còn trẻ nữa.
Nguyễn Quảng Sinh ra vẻ vuốt râu: “Vương đạo trưởng yên tâm, con mèo yêu đó tâm tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di-tinh-phi-tuyet/4693189/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.