A Man và Erick ở tại Genova, thủ phủ khu vực cổ đại của Ý.
Đó là một thành phố công nghiệp cực kỳ phát triển, có cảng thương mại lớn nhất Ý, đồng thời cũng là một địa điểm du lịch rất nổi tiếng.
Trần Nặc và Thẩm Nam Chu bay thẳng từ Zurich đến Genova, khi hạ cánh, mặt trời vừa mới lặn. A Man và Erick chờ ở bên ngoài sân bay. Vậy mà đã một năm trôi qua kể từ lần gặp mặt cuối cùng. Mặc dù thường xuyên trò chuyện qua WeChat và thỉnh thoảng gọi video, nhưng vừa gặp mặt, hai cô gái vẫn ôm nhau thật chặt, thân mật vô cùng, coi như xung quanh không có sự hiện diện của hai quý ông.
Biểu cảm của Thẩm tiên sinh trở nên khó coi vô cùng.
Erick đến bắt tay với anh, cũng cố gắng làm dịu bầu không khí.
Đừng hỏi tại sao phải làm dịu bầu không khí, bởi vì người sói là một sinh vật rất nhạy cảm. Mặc dù biểu cảm của Thẩm Nam Chu hoàn hảo, nụ cười hiền hòa, nhưng luồng khí trường “tôi rất không vui” tỏa ra lại không thể thoát khỏi trực giác của người sói. Chuyện ra mặt cứu nguy cho vợ đã không phải lần đầu tiên rồi, anh ấy khá thành thạo.
Nhà A Man và Erick ở ngoại ô, biệt thự độc lập, môi trường yên tĩnh. Từ trong xe bước xuống, A Man chỉ vào một góc sân nói: “Nhìn kìa, thành quả của chị đó.”
Trần Nặc nhìn theo hướng ngón tay của cô ấy, vài bông hồng đỏ đang nở rộ và rung rinh trong gió, dưới ánh đèn đường vàng ấm điểm xuyết thêm sắc màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di-tinh-phi-tuyet/4693185/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.