Chuyển nhà là một công việc tỉ mỉ, đòi hỏi sự kiên nhẫn rất lớn. Những thứ thường ngày thoạt nhìn không nhiều, nhưng khi thu dọn lại nhiều hơn dự tính gấp mấy lần.
Lại chất đầy một thùng giấy, Trần Nặc dùng băng dính quấn hai vòng quanh miệng mỗi thùng, không cần kéo, cô cúi xuống dùng răng cắn, một tiếng “xoẹt” băng dính liền đứt. Thẩm Nam Chu đang giúp cô sắp xếp lại tủ quần áo, nhìn thấy cảnh đó khẽ cười: “Răng lợi hại thật.”
Trần Nặc nhếch miệng với anh, lộ ra hai hàm răng trắng nhỏ đều tăm tắp như hạt trân châu dưới ánh đèn, dường như còn lấp lánh.
Thẩm Nam Chu ngay lập tức xuất hiện bên cạnh cô, tốc độ nhanh đến kinh người. Trần Nặc còn chưa kịp phản ứng, đã bị anh nâng mặt lên hôn. Hơi thở lạnh lẽo xâm chiếm môi răng cô, bá đạo xâm nhập, nghiền nát, m*t mát. Sau giây phút ngạc nhiên ban đầu, Trần Nặc chậm rãi khép mắt, vươn tay ôm cổ anh, nhón chân, dùng sức đáp lại nụ hôn.
Trái tim cô thình thịch thình thịch đập không ngừng, bên tai dường như không còn nghe thấy âm thanh nào khác, chỉ cảm nhận được môi lưỡi anh, hơi thở nóng rực anh phả ra, còn có hương thơm lạnh lẽo thoang thoảng. Trần Nặc nhớ ra, hình như anh mới đổi sữa tắm.
Khi tách ra, cô thở hổn hển, mặt đỏ như trái anh đào chín mọng, anh thì dường như vẫn bình thản, đôi mắt sâu thẳm ánh lên tia sáng nóng bỏng lộ liễu, khiến người ta toàn thân nóng bừng.
Trần Nặc bị anh nhìn có chút ngượng ngùng, buông cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di-tinh-phi-tuyet/4693163/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.