Hôm nay là ngày 29 tháng Chạp, theo phong tục truyền thống là ngày dán câu đối Tết.
Sau bữa trưa, Trần Nặc và Thẩm Nam Chu cùng nhau nghiên cứu câu đối Tết. Nhìn một hồi, cô bé có chút bối rối, mấy chữ Hán phồn thể đều không biết, hỏi Thẩm Nam Chu mới vỡ lẽ ra, “À, ra là chữ này.”
“Chú có phân biệt được câu nào là vế trên không?” Trần Nặc tò mò hỏi. Dù sao cô bé nhìn không ra, cảm thấy hai vế hoàn toàn giống nhau.
Thẩm Nam Chu chỉ vào câu “Hỉ cư bảo địa thiên niên vượng” nói, “Câu này là vế trên,” rồi lại chỉ vào câu “Phúc chiếu gia môn vạn sự hưng”, “Câu này là vế dưới.”
Trần Nặc nhìn kỹ, vẫn không thấy có gì khác biệt.
Thẩm Nam Chu liền giải thích cho cô bé, “Cách đơn giản nhất là xem chữ cuối cùng của câu đối. Chữ cuối cùng của vế trên thường là thanh trắc (thanh 3 hoặc thanh 4),chữ cuối cùng của vế dưới thường là thanh bằng (thanh 1 hoặc thanh 2).”
Trần Nặc nhìn lại, quả đúng là như vậy. Cô bé lập tức cảm thấy như được khai sáng, “Hóa ra là phân biệt như vậy, bố mẹ cháu cũng không biết, mỗi lần dán câu đối đều phải hỏi người ta trước.” Nhớ đến bố mẹ, cô bé nhíu mày, có vẻ không vui, đôi mắt như bị che phủ bởi một lớp mây u ám, không còn sáng ngời như trước.
Thẩm Nam Chu như không nhận thấy sự thay đổi cảm xúc của cô bé, xoa đầu cô bé, dịu dàng nói, “Chú biết nhiều thứ lắm, sau này sẽ từ từ dạy cháu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di-tinh-phi-tuyet/4693139/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.