Nhậm Thanh gãi gãi mặt, đứng ngồi không yên nghe Triệu Nghiên mặt mày hớn hở trần thuật chuyện cô ấy và Điền Đằng cùng tham gia cuộc thi quốc họa năm đầu trung học.
Điền Đằng tháo tai nghe xuống, cúi đầu đi lấy ấm trà ở phía trước Hàn Tranh, không có chút hứng thú nào với đề tài này.
Nhậm Thanh gãi gãi cổ, ngứa tới mức khó hiểu, cô chẳng hề dị ứng với hải sản và thịt dê mà... Trong lúc lơ đãng đảo qua Nhậm Thanh, ánh mắt Điền Đằng bất chợt dừng lại. Nhậm Thanh đỏ mặt lên, hai cánh tay để xuống một cách gọn gàng...
Chân dường như cũng bắt đầu ngứa, cánh tay cũng vậy, Nhậm Thanh hơi nhích người qua bên cạnh, lặng lẽ gãi cánh tay... Sao càng gãi càng ngứa vậy nè...
“Cậu không tắm à?” Hạ Nghiên Dương bỗng nhiên nói.
“Hả?” Nhậm Thanh đỏ mặt.
“Không tắm nên mới ngứa vậy đó?”
Nhậm Thanh hơi tức giận, vì sao trước mặt nam sinh mà lại hỏi cô như vậy.
“Tớ tắm rồi.”
Ánh mắt Điền Đằng khẽ động, vượt qua Triệu Nghiên đi tới, cúi người nói: “Ngẩng đầu lên, tôi xem một chút.”
“Cái gì?” Nhậm Thanh muốn ngừng mà không thể ngừng gãi mặt.
Điền Đằng mở tay cô ra, cau mày nói: “Đừng gãi nữa, để tôi nhìn thử xem.”
Nhậm Thanh không được tự nhiên thoáng nghiêng đầu đi. Cậu không vui, giơ tay bắt lấy cằm cô, vùi mặt xuống xem xét thật cẩn thận.
Triệu Nghiên giận tái cả mặt, hai chân như bị bó buộc trong đôi bốt nặng trĩu.
Ở bên cạnh, Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-diu-dang-thich-anh/3352774/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.