Ra khỏi cửa. Kiều Dụquay đầu nhìn lại, ngon đèn màu cam mông lung ấm áp. Đèn của thư phòngtầng hai vẫn còn sáng, năm đó, anh cùng Kiều Diệp cao hơn anh nửa cáiđầu trong thư phòng nghe Nhạc Chuẩn dạy bảo tựa hồ vẫn là chuyện củangày hôm qua.
Mẹ của Kiều Dụ sớm qua đời, cha lại bận công tác,Nhạc Chuẩn ở trên con đường nhân sinh của bọn họ làm người khai thông và người dẫn đường lúc ban đầu.
Ngày mùa hè nóng bức mà dài đằngđẵng, tiếng kêu ngoài cửa sổ không ngớt, tiếng cười của bọn nhỏ còn ởbên tai, trong phòng oi bức không chịu nổi, Nhạc Chuẩn ở trong thưphòng một bên bước đi thong dong, một bên suy nghĩ gì đó, anh cùng KiềuDiệp đứng ở trên cái ghế nhỏ mới miễn cưỡng với tới cái bàn, cầm bútlông viết lời của Nhạc Chuẩn nói.
Thanh âm trung khí mười phần của Nhạc Chuẩn mờ mờ ảo ảo còn vang vọng bên tai.
"Học thư tu tiên giai pháp, chỉ tự tất tiên đại tự. Chữ lớn lấy nhan vipháp, chữ Khải vừa lấy âu vi pháp, chữ Khải vừa ký thục, sau đó liễm vichữ nhỏ, lấy chung vương vi pháp. Chữ to khó ở chỗ chặt chẽ mà khăngkhít, chữ nhỏ khó ở chỗ rộng rãi có thừa. Thư pháp lại phân phái Nam-Bắc , sách căn bản của phái Bắc, bút pháp cổ sơ sức lực là chính, mà phongcách chất phác phương nghiêm, chuyên viết cáo thị, thư pháp của pháiNam, nhiều phóng túng nghiên diệu, chuyên viết thư từ. Sách Bắc kiêncường, sách Nam hàm súc, tính có khác biệt, đều đạt tới kỳ diệu, khôngphân cao thấp."
"Nhân chi sơ, tính bản thiện. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-cung-em-chinh-la-tot-nhat/58467/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.