Ngày chủ nhật, xử lýxong công việc cuống cùng đã hơn 10 giờ, trong phòng làm việc chỉ cònlại trợ lý giám đốc, kế toán và cô. Vừa thu dọn bàn xong chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi thì điện thoại lại vang lên.
Thì ra là tổng giám đốclo lắng nên gọi điện tìm Tú Kỳ, bởi vì bất chợt có vị khác người Mỹ cầntiếp đón, vốn hẹn lịch thứ hai nhưng lại chuyển sang hôm nay. Tú Kỳ làthư ký tiếng Anh cần đi theo phiên dịch, nhưng gọi điện thoại mà khôngcó ai nghe máy. Mà người nhà cô cũng nói sau khi tan sở cũng không vềnhà.
"Di Hi, cô có biết làm sao để liên lạc với Tú Kỳ không?" Giọng nói của tổng giám đốc rất gấp gáp.
Cô vốn đã quên nhưng cấp trên hỏi như vậy, làm cô nhớ tới bữa tiệc hôm từhai mà Huệ Phương nói, vì vậy đồng ý với ông chủ đi tìm Tú Kỳ.
Cô gọi mấy cuộc điện thoại cho những đồng nghiệp có thể sẽ ở cùng với TúKỳ, nhưng không thể liên lạc được. Vội vã quẹt thẻ nhân viên rồi bắt một chiếc taxi chạy thẳng tới "Rừng Na Uy". Cô nghĩ có lẽ Pub quá ồn ã nênkhông nghe thấy tiếng chuông điện thoại.
Đứng ngoài cửa, hít sâumột hơi rồi cô mới bước vào nơi hỗn loạn, đôi mắt mở to trong không gian mờ ảo, chỉ mong sao sớm tìm thấy Tú Kỳ. Hơn 10 phút sau cuối cùng côcũng tìm ra Tú Kỳ thì người cũng đã ướt mồ hôi.
"Tú, Tú Kỳ." Cô chen lấn giữa đám người.
"Di Hi! Sao cô lại tới đây?" Tú Kỳ vui mừng nhìn cô, cho rằng rốt cuộc cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-co-em/1217812/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.