An Tiểu Tâm trở lại cửa tiểu khu, đi vào một gian phòng mô giới. Hỏi thăm giá phòng, An Tiểu Tâm sợ hết hồn, thì ra là có thể bán được nhiều tiền như vậy. Nhưng nhân viên phục vụ lễ phép cũng nói cho An Tiểu Tâm biết, giá tiền rất cao, nhưng có tiền chưa chắc mua được, thật sự rất ít người mua được.
An Tiểu Tâm để lại phương thức liên lạc của mình, thông tin phòng ốc cụ thề, nói giá tiền thương lượng tốt, có tin tức thì thông báo cho cô.
Ra khỏi nơi mô giới, cô cúi gằm đầu, lười biếng đi về phòng mình.
Đột nhiên, cô cảm thấy khác thường, theo con tim hướng nhìn sang phía ven đường. Ven đường là một cửa hàng tiện lợi 7/11, phía trước là cửa sổ lớn sát đất, Anh Bồi đang đứng ở nơi đó chăm chú nhìn cô.
Sau buổi sáng cắt đứt quan hệ hôm đó, bọn họ đã bao lâu không gặp nhau?
Anh mặc quần thường vàng nhạt, áo T-shirt màu xanh sẫm, thân thể cao to đứng ở nơi đó ưu nhã mà lạnh nhạt. Trong tay anh cầm hộp cơm tiện lợi cùng một chai nước suối, nhìn dáng dấp mới vừa từ trong quán tiện lợi ra ngoài.
An Tiểu Tâm duy trì động tác nghiêng đầu, cứng ngắc đứng ở đây, vô cùng khẩn trương nhìn chằm chằm Anh Bồi, sẽ không nháy mắt, cũng sẽ không cười.
Ánh mắt của Anh Bồi vẫn sáng như vậy, gò má hơi lõm vào càng làm sâu thêm hình dáng gương mặt anh. Mặt mày anh đã dễ chịu hơn, như không có bất kỳ khúc mắc nào cả. Ánh mắt trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-co-duoc-tinh-yeu-cua-em/1999211/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.