Sinh nhật lần thứ 69 của Tôn Hữu Bình đúng vào ngày Tiểu Mãn, bọn trẻ không hiểu Tiểu Mãn là gì, mẹ Tôn phải giải thích mãi. Việc tổ chức sinh nhật phải suy tính kỹ lưỡng, trong thời buổi khó khăn vì dịch bệnh, mà khách đến thì chẳng ai lại đi tay không, thôi thì chỉ mời người thân thiết, gọi vài người nhà bác cả, thuê một đầu bếp của nhà hàng đến nấu ở nhà cho xong.
Nhưng không ngờ, đến ngày cuối bác cả báo tin là con cháu ông ấy đều về, hôm sinh nhật sẽ có hơn chục người đến, nhà không đủ chỗ, đành chuyển đến nhà hàng.
Hôm đó đến nhà hàng còn có Phùng Dật Quần và bà nội. Sáng sớm hôm sinh nhật, Chu Ngư đã chuyển lời chúc và quà của Phùng Dật Quần đến, người lớn rất coi trọng lễ nghĩa, Tôn Hữu Bình liền gọi điện mời bà và bà nội tối đến dự tiệc. Không biết họ nói gì, chiều tối Tôn Cánh Thành đã đón mẹ và bà nội đến phòng khám, Tôn Hữu Bình tiện thể bắt mạch cho họ luôn.
Tiệc sinh nhật tổ chức buổi tối rất phù hợp, đúng vào thứ sáu, hôm sau bọn trẻ không phải đi học, người lớn thì được nghỉ cuối tuần.
Hôm đó rất náo nhiệt, không khí cũng rất tuyệt, Tôn Hữu Bình ngồi trên ghế mừng thọ, trong tay ôm bó hoa tươi, để các cháu nghịch bánh kem trên mặt mình, nào là vẽ râu trắng, nào là đội nón thọ.
Phần cuối là lời chúc thọ mà Chu Ngư dạy bọn trẻ, mỗi đứa đều khác nhau. Khi đến lượt Tôn Dục Ngôn, thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-mong-nguoi-lau-dai/3584495/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.