Vì sao muốn đánh anh ấy.
So với câu này, điều khiến Tạ Yến nghĩ đến là giọng điệu và vẻ mặt hung hăng của cô vào lúc này.
Cô nhóc rất vô tình khi hung dữ.
Anh chưa bao giờ thấy dáng vẻ này của cô.
Đầu ngón tay Tạ Yến lạnh lẽo, nắm tay đang nắm chặt chậm rãi buông ra, vóc dáng cao ráo của người đàn ông lúc này có vẻ cô đơn yếu ớt khi nghe đôi ba câu của cô, sắc mặt càng tái nhợt hơn.
Anh không có lời giải thích nào.
Thấy vậy, Tạ Tinh Lâm được lợi thế nên bày ra vẻ ngoan ngoãn, vết máu trên môi không ảnh hưởng đến gương mặt tuấn tú, đôi mắt đào hoa hơi nhướng lên, “Sơ Sơ, anh đã nói chỉ đùa giỡn thôi mà.”
Giọng điệu anh rất dễ nhận ra, anh buộc mình phải vui vẻ.
Giống như một đứa trẻ không dám nói cho cha mẹ biết khi mình bị bắt nạt, chỉ biết nhịn.
Nhưng như vậy càng làm người ta có nhiều phỏng đoán, vừa rồi có phải anh bị uất ức rất nhiều hay không.
Sơ Xuân không hỏi lại nguyên nhân của chuyện vừa rồi, cô kêu Tạ Tinh Lâm nhanh chóng đi với cô để bôi thuốc, nếu không sát trùng vết thương kịp thời sẽ bị nhiễm trùng bởi vi khuẩn.
Sau khi bọn họ rời đi, Tạ Yến dựa vào tường, nhờ bảo mẫu lấy bật lửa và hộp thuốc lá trong phòng ra.
Biết rõ tác hại của thuốc lá và tác động của khói thuốc đối với người khác, anh hiếm khi hút thuốc.
Trừ phi cảm xúc mất kiểm soát.
Màn đêm và ánh đèn đan xen, mờ ảo, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-minh-em/645938/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.