Trở về thành phố B, tôi không có nhà để ở, tính ra khách sạn thì Ngô Lạc Thành bảo tôi đến nhà anh. Anh bảo năm ngoái về thành phố B nên tiện mua luôn một căn hộ, cũng thuê cả người thiết kế nội thất cho luôn. Nghe anh nói thế, tôi cũng không miễn cưỡng mà cùng Thiên Vũ đến đó.
Thật ra, mối quan hệ giữa tôi và Ngô Lạc Thành cũng rất thú vị. Năm năm trước khi tôi đến London, cuộc sống khá khó khăn và trở nên vất vả hơn khi tôi mang thai Thiên Vũ. Vốn dĩ, Thiên Vũ là con của tôi và Tôn Hạo nhưng sau khi chúng tôi ly hôn thì tôi mới biết mình mang thai. Vì đã ly hôn nên tôi không muốn cùng Tôn Hạo dây dưa nữa, càng không muốn anh vì con mà thương hại tôi.
Một hôm, tôi vác bụng bầu 9 tháng đi ra ngoài đường mua một số đồ đạc nữa, nào ngờ có một tên trộm cướp đồ của một người phụ nữ khi vội chạy đã va vào tôi. Tôi té ngã xuống đường, lúc này cảm thấy bụng đau quá. Ngay khi ấy, Ngô Lạc Thành đã thấy và đưa tôi đi bệnh viện.
Ngô Lạc Thành là một người rất tốt, biết tôi gặp khó khăn nên đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Anh nói rằng anh rất thích Thiên Vũ và muốn làm cha nuôi của thằng bé, tôi cũng không phản đối gì cả. Mối quan hệ giữa chúng tôi càng ngày càng trở nên thân thiết hơn.
Tôi bỏ đến London sinh sống cũng đồng nghĩa là tôi đã bỏ ngành Y – ngành mà tôi thích từ nhỏ, nhưng có thể làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-mai-la-giac-mo/138008/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.