Vừa gửi xe xong tôi liền một mạch chạy như bị chó đuổi lên lớp, nói gì thì nói thoát khỏi hắn tôi mừng hết lớn. Nằm bẹp dí ra bàn tôi thở hồng hộc, sáng nay đủ xui rồi cầu cho lát nữa tôi sẽ được bình yên. Oáp buồn ngủ quá, nhân lúc giáo viên chưa vào lớp tôi phải chợp mắt tí. Các bạn đừng nghĩ tôi lớn gan, mới ngày đầu vào lớp mà thích gây chú ý, chả là cái lớp này tôi đã quá quen thuộc rồi, học chung với nhau từ năm lớp 10 đến giờ. Mấy cái mặt mốc này cũng chả lạ gì cái tính làm lố của tôi, nên tôi có thể điên cuồng thỏa thích. Khoan, hình như có cái gì đó không đúng lắm, tự nhiên thấy thiếu thiếu cái gì đó."Hạ ơii!!" - Một giọng hét lanh lảnh vang lên. Rồi tôi biết thiếu cái gì rồi, là cái họng của con bạn chí cốt, Trương Dĩnh Vy.
"Gì vậy Đại Tiểu Thư? Mới sáng ra mà la hét om sòm vậy?" - Tôi chả thèm mở mắt, đợi nàng đến gần tôi thì lèm bèm hỏi.
"Có gì đâu, chỉ là xa nhau mấy tháng tui nhớ bà quá hà! Ngước lên cho hun một cái coi nào!" - Nàng giật đầu tôi dậy.
"Tránh ra tránh ra, sến quá má ơi! Tha cho tui đi, tui chỉ muốn ngủ thôi!"- Tôi khóc lóc vang xin.
"Cái con nhỏ này, mỗi khi tui gặp bà là toàn ngủ với ngủ, mấy tháng rồi cũng không thay đổi. Tối qua ngủ không đã hả? Riết thành heo rồi, đừng than với tui nhá" - Ối giời cô nàng lại dỗi.
"Ừ hôm qua tui ngủ không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/56054/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.