Sau vài phút ngắn ngủi được ngồi sau hắn thì đã về đến nhà. Tôi bước xuống xe, xách ba lô đi lên trước, mặt ngơ ngác hỏi hắn những câu thắc mắc nãy giờ chất chứa trong đầu.
Ủa rồi sao cậu về? Không lẽ đứng đây đợi người nhà lên đón.
Ai nói!
Hắn nhướn mày nhìn tôi, miệng nở một nụ cười bí ẩn mà mấy tên tổng tài trên phim hay cười ý. Sặc mùi nguy hiểm. Tôi gãi đầu, tạm thời chưa tiếp nhận được thông tin ngầm mà hắn đang thả qua tôi. Hắn cứ cười như vậy, kiên nhẫn đợi tôi hiểu ra. Vài giây trôi qua tích tắc dưới cái nắng khá nóng mà não tôi vẫn không hoạt động thì tôi đành ậm ờ hỏi lại:
Chứ sao?
Hắn cốc đầu tôi một cái không thèm giải thích gì thêm, chỉ phán một câu xanh rờn:
Mở cửa đi bà chị, bộ muốn thành heo quay à!”
Đến lúc này thì tôi mới hiểu được ẩn ý của hắn. Tôi nhanh chóng làm theo lời hắn không chút phản kháng, phần vì tôi đang cười tủm tỉm vui sướng, phần vì cả người đang mồ hôi nhễ nhại sắp thành heo quay thật rồi. Đợi hắn cất xe vô garage xong, tôi tung tăng nhảy chân sáo đi trước để hắn theo sau. Vừa vào nhà, tôi liền dùng cái miệng có thể so với cái loa phát thanh phường để chào kết hợp với việc thông báo một việc hệ trọng cho mẹ biết:
MẸ ỚI!! CÓ NGƯỜI ĐẾN ĐÒI NỢ NÀY!!!
Hắn theo sau nghe tôi hét thì bụm miệng cười khúc khích, có gì buồn cười à!? Tôi nhún
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/2725475/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.