Sáng nay một mình tôi chạy chiếc xe đạp điện của mình mà cảm thấy sao khá xa lạ. Có lẽ nào do mấy tháng nay, ngày nào cũng núp sau bóng lưng của hắn, được hắn đèo đi học mỗi ngày mà quên mất cảm giác lái xe rồi? Ôi ngày đầu tiên hắn không còn chung nhà bắt đầu thật cô đơn, con đường đông người mà sao thâm tâm tôi lại trống rỗng đến thế? Phải mau vào trường để được gặp hắn thôi. Chưa bao giờ tôi lại có cảm giác nôn nao đến trường như vậy? Chỉ vì mi thôi đó, Đinh Hoàng Khải.
__________________________________________
Tôi theo chân Dĩnh Vy xuống canteen trường, nàng ta muốn xuống mua nước mà không muốn đi một mình nên mới lôi kéo tôi theo. Mới đầu tôi không muốn đi đâu, tôi muốn chạy xuống lớp hắn cơ, trời ơi mục đích đi học ngày hôm nay của tôi là được gặp hắn mà. Nhưng tôi không thể nào chịu được đôi mắt mở to hết cỡ mà tròng đen chiếm hơn một nửa của cô nàng, không phải vì tôi bị cảm động do sự dễ thương đâu, tôi bi dọa cho sợ vì sự creepy từ đôi mắt ấy thì có. Thôi thì giờ ra về ráng chạy xuống thật nhanh để có thể cùng hắn đi bộ ra cổng, ước gì hắn có thể về chung với tôi luôn, haizz bất tiện thật, chỉ có thể gặp trong mấy phút ngắn ngủi. Tôi miễn cưỡng đi cùng Dĩnh Vy, ánh mắt đầy u uất nhìn nàng ta hớn ha hớn hở như trẻ được kẹo.
Dưới canteen đang nổi gió, gió thổi bung tóc, ôi một quyết định sai lầm khi xuống đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/2725468/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.