"Tưởng hai người bỏ tui đi nữa chứ." - Mẹ ngước lên chống tay nhìn tôi, mặt vô cảm xúc.
Lúc nãy mới bị mẹ làm một trận qua điện thoại lúc tôi đang đau khổ chờ hắn. Thật tình, tôi đâu có muốn đâu. Hắn đi đằng sau cứ tủm tỉm cười, trêu tức tôi. Thấy tôi gặp rắc rối là hạnh phúc vậy đó. Đấy ai nói làm con gái thật tuyệt. Thử bị giống tôi coi còn thật tuyệt không? Hu hu. Tôi mếu máo ngồi vào bàn, không ngừng lườm nguýt hắn. Hắn thì lơ hết mọi "mũi tên" tôi bắn ra, kéo ghế ngồi đối diện tôi. Mẹ cùng bố tiếp tục công việc bị cắt ngang, chụm lại xem Menu rồi gọi món, hai người cứ thích làm con dân "ghen ăn tức ở" là sao nè.
Bữa ăn diễn ra vô cùng suôn sẻ. Tôi ăn đến căng cả bụng, phè phởn dựa ra ghế. Hắn nhìn tôi hành động một cách "hồn nhiên như con điên" chỉ biết cười rồi vất tờ khăn giấy vô mặt tôi. Quan tâm người ta mà cũng ráng bạo lực là sao? Cái tên này. Tôi nhỏm dậy, lấy nĩa xỉa lấy miếng bò trên dĩa của hắn bỏ vào mồm nhai nhóp nhép. Hứ, cho mị khỏi thưởng thức được bò bittet thơm ngon này nhé. Bố mẹ thì quá quen với mấy cuộc giành giật thức ăn này nên xem như chẳng có chuyện gì. Ăn xong tôi mới thõa mãn lau miệng rồi hút nước rột rột. Coi như hôm nay đã bù lỗ được cho cái hôm đó, cái hôm không được ăn ngon gì mà còn phải bỏ tiền túi ra ăn cơm tiệm.
Cả nhà thanh toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/2725454/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.