"Không có gì hết!" - Tôi trả lời qua loa, quay gót đi thật nhanh trong đêm tối.
Sau khi biết mình vì nóng nảy mà chơi ngu tôi liền tự chửi mình. Đúng là thần hồn lấn át thần tính. Đã nói với lòng là không muốn hắn biết mà vậy mà, chời ơi chắc tôi nhục chết mất. Người ta đã không thích tôi rồi, còn "loa loa" lên cho người ta biết. Lúc nãy đã khó xử lắm rồi, về sau khi gặp hắn tôi biết làm như thế nào đây? Chưa kể ngày nào cũng phải gặp. Ngu vẫn hoàn ngu.
"Chị nói vậy là sao? Nói rõ đi chứ! Này chị đi đâu vậy?" - Hắn thấy tôi đánh bài chuồn liền rượt theo. Hắn càng đuổi tôi càng chạy.
"Về nhà chứ đi đâu." - Tuy đang chạy nhưng tôi vẫn ráng ngoái đầu lại hét.
"Đứng lại cho tôi." - Hắn vừa chạy vừa nói.
Hà hà cái câu "Đứng lại cho tôi" chính là cái câu vô dụng nhất quả đất. Có đứa ngu mới đứng lại, nói cũng như không. Bà đây cứ chạy đấy xem mày làm gì được bà. Tôi đây không muốn nhục chui đầu xuống đất đâu. Kể ra hai đứa cũng rảnh, chơi trò "mèo vườn chuột" qua mấy khu phố, đến lúc tôi xốc hông đau muốn xỉu thì cũng là lúc tới nhà. Chống nạnh thở hồng hộc như trâu, tôi quay qua nhìn cái tên nhãi nhép bon chen rượt tôi chạy toát mồ đang chống một tay xuống đầu gối thở không khác gì tôi. Đã què tay rồi mà còn ham hố chạy.
Chỉ là buột miệng nói ra mấy câu không nên nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/2725421/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.