Nhớ không rõ đi qua mấy cái ban công đình các, vòng vo mấy vòng vẫnchưa tới nơi dùng cơm, Tử Điệp mệt thở hổn hển hư hư, đổ mồ hôi đầm đìa, trong lòng thì đang kêu khổ chủ nhân thân thể này thật đúng là khôngphải suy yếu bình thường, mới đi như vậy mà đã lộ vẻ mệt mỏi thành nhưvầy, có thể thấy được là do bình thường không vận động, thực có phải hay không Tây Thi thắng Tây Thi ( ta ko hiểu),không thể để như vậy được,về sau ta nhất định phải luyện cái thân xác này được tráng tráng , takhông nghĩ muốn yếu ớt như vậy đâu, nhưng là hôm nay thực mệt không điđược, vì thế nói:“Tiểu Nhị, nghỉ ngơi một chút đi, ta mệt mỏi” .“Tiểu thư, người hôm nay tốt hơn nhiều, trước kia một đoạn đường này người đã nghĩ ngơi vài lần” .“Xem ra ta phải rèn luyện nhiều hơn” .“Tiểu thư, ngươi thân thể không tốt, dưỡng thân thể từ từ sẽ tốthơn, người sẽ tốt lên, nghỉ ngơi một chút đi, dù sao cũng không xa, phía trước là tới” “Ân” .Đi vào một gian sương phòng lớn, bên trong trang trí thoạt nhìn làm người ta thực thoải mái, hương sắc thản nhiên, một loạt màu đồng cổ sắp xếp giống nhau tựa vào góc tường , một chậu nước tiên hoa đặt ở trênbàn bát giác, Tử Điệp vừa đi vừa thưởng thức, nguyên lai đây là cái gọilà nhà ăn, không sai.“Phu nhân, tiểu thư đến” .“Đã biết, các ngươi đi xuống đi” .“Nương, ta đến đây, về sau không cần chờ ta , cơm lạnh đối với thânthể của người không tốt, là nữ nhi sai lầm ” .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/174019/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.