Tử Điệp một thân nam trang giống như cơn gió nhỏ bay nhanh qua vùngdã nguyên, nàng bức thiết muốn biết tình trạng của Lạc Hàn, ánh mắt vộivàng dù là ai nhìn cũng đau lòng.
Trong quân trướng
Tiểu Như lấy một chậu nước rửa mặt lặng lẽ đặt ở bên giường Lạc Hàn,tiểu Như không có phá nhiễu Lạc Hàn nghỉ ngơi mà đứng ở đàng kia lẳnglặng chờ đợi Lạc Hàn tỉnh lại.
“Khụ… Khụ…” Lạc Hàn vừa ngồi dậy thì một trận ho khan kịch liệt.
Tiểu Như vội vàng đem ống nhổ đưa tới bên giường Lạc Hàn bên giường, cung kính lấy tay cầm.
“Khụ… Khụ…” Âm thanh ho khan làm cho tiểu Như khó chịu, theo thanh âm ho khan chấm dứt, trong ống nhổ nhiều thêm một chút màu đỏ máu.
“Vương gia…” Tiểu Như sợ hãi hô.
“Đem ra ngoài đi…” Lạc Hàn nhắm chặt hai mắt, hai tay suy yếu ý bảo tiểu Như đem ống nhổ đi ra.
Trong cơn mỏi mệt Lạc Hàn thấy Điệp nhi đang hướng về hắn chạy tới.
Trải qua một đường xóc nảy Tử Điệp rốt cục cũng tới được biên cương,nhưng cũng không tùy tiện đi qua, bởi vì thời điểm này đi qua khẳng định sẽ bị người phát hiện, bị xem trở thành ngoại nhân mà đánh chết.
Đến một con sông nhỏ, Tử Điệp nhảy xuống ngựa, dùng nước trong tẩytrừ hai má đã có chút ngăm đen, giống như sợ bị người nhìn thấy, Tử Điệp lại ở trên mặt bôi lunh tung chút bụi, thế này mới thật cẩn thận tiếnvề phía trước.
Lam Vân Lỗi đang ngồi ở trong quân trướng vì chiến sự mà phát sầu,trước kia đều cùng Lạc Hàn thương lượng kế sách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617544/quyen-3-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.