iểu Như vì Tử Điệp chọn lựa quả nhiên là một con ngựa tốt, cả thântản ra hơi thở bá vương, tứ chi hữu lực, tiếng ngựa hí bay xa, trong đầu Tử Điệp giờ phút này trống rỗng chỉ còn lại bốn chữ Lạc Hàn trúng độc,tình hình cụ thể có chút xấu, Tử Điệp chỉ có một mục đích, đó là nàngphải chính mắt nhìn thấy Lạc Hàn, vó ngựa đi qua một trận bụi đất baylên, người qua đường đều tránh đi.
“Mau mở cửa thành, có việc gấp cần ra khỏi thành” Tử Điệp còn chưa tới cửa thành, một tay cầm lấy dây cương, một tay giơ lệnh bài lên cao hô.
Đám thủ vệ nhìn thấy lập tức mở cửa thành ra, cửa thành còn không cóhoàn toàn mở ra, người ngựa trong nháy mắt đã lao qua, tốc độ cực nhanh, chờ đám thủ vệ phục hồi tinh thần lại làm sao còn nhìn thấy bóng người.
Ở trong cung mấy ngày nay tin tức đến tai Tử Điệp bế tắc không ít, ít nhất hiện tại Tử Điệp cũng không biết phương hướng chỗ Lạc Hàn cụ thể ở nơi nào, nhưng từ nhỏ đối với một chút thông tin về phương hướng, địathế cũng biết cụ thể, nghĩ đến việc hiện tại tiểu Như đang ở bên cạnhLạc Hàn, lo lắng trong lòng cũng thả lỏng không ít, Tử Điệp biết tiểuNhư tự tiện chủ trương đều là vì nàng, Tử Điệp rốt cục hiểu được , hômấy tiểu Như vào cung không phải báo tin vui mà là báo tin dữ cho nàng,nhưng khi nhìn thấy hai mắt nàng đã mù, tiểu Như mới quyết định không có đem tình hình thực tế nói ra, mà tự mình lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617541/quyen-2-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.