Tiểu Như mệnh lệnh một đám người lúc này cũng vừa tới biên cương,phong trần mệt mỏi tới nơi người người đều giống khất cái xin cơm, mắtthấy nơi đại quân đóng trại cách mấy dăm lại không thể đi vào, bởi vìkhông có tìm được lý do.
“Mọi người nói xem, chúng ta rốt cuộc làm sao đây, ngồi chờ cũng không phải biện pháp” một người trong đó hỏi.
“Đúng vậy, dăm ba bữa còn có thể, thời gian quá dài chỉ sợ đồ ăn cũng không có biện pháp giải quyết, trước mắt nơi này không có mộtngọn cỏ ngay cả con mồi đều không có” có một người phụ họa nói.
“Mọi người không cần gấp, trước mắt chúng ta cứ ở nơi này,mấy người ở lại, còn lại vài người chia nhau đi từng nơi xem xét, nhìnxem có thể có cơ hội gì tiến vào được không, mấy người chúng ta khôngcần cứ tụ tập cùng một chỗ, phải tách ra như vậy mới không khiến ngườikhác chú ý, bảo hộ Vương gia, hiện tại chúng ta an bài mọi thứ cho tốtrồi từ một nơi bí mật gần đó quan sát động tĩnh” một người rất có khí thế lãnh đạo nói.
“Tốt, đề nghị này không sai, hiện tại chia nhau hành động tìm biện pháp” .
Đoàn người trừ bỏ vài người lưu lại, vài người khác chỉ chớp mắt đã biến mất trên vùng nguyên dã.
Mà so với bọn hắn trễ vài canh giờ tiểu Như lúc này cũng vừa tới biên cương, bất quá cũng không phải cùng một con đường với bọn họ, tiểu Nhưmột thân nam trang, trừ bỏ có chút thấp bé cũng không ai nhìn ra nàng là nữ tử.
Tiểu Như một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617535/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.