Tối hôm qua Tử Điệp vẫn không thể ngủ ngon, nàng vẫn không thể đốimặt với chuyện mình không còn nhìn thấy, Phong Lạc Hiên luôn ở bêncạnh, Tử Điệp vẫn đều biết, chỉ là lúc này nàng cần suy nghĩ mộtmình cho nên vẫn tùy ý Phong Lạc Hiên, suy nghĩ cả một buổi tối TửĐiệp không thể không đối mặt với sự thật, chỉ là không biết mọichuyện sau này sẽ phải làm như thế nào.
Buổi sáng sau khi Phong Lạc Hiên rời khỏi không bao lâu Tử Điệp liền mở mắt, nhưng vẫn như cũ là một màn bóng tối bao trùm, màn tối cứ như bao trọn lấy chính nàng, Tử Điệp tự nói cho mình phải kiên cường,không có chuyện gì là mình không thể thừa nhận, người bình thường khibị bệnh đều là lúc yếu ớt nhất , hiện tại Tử Điệp thật mong nhớLạc Hàn, nàng thật muốn nhào vào trong lòng Lạc Hàn khóc lớn một hồi,hỏi hắn hiện tại mình nên làm cái gì bây giờ.
Lan nhi rón ra rón rén nhẹ tiến vào phòng ngủ liền thấy Tử Điệpmở to mắt vô thần nhìn lên phía đỉnh, Lan nhi thấy mà khổ sở, nhưng tất cả đều phải nén nhịn, Lan nhi đem thuốc nhẹ nhàng đặt lên bàn rồiđi đến bên Tử Điệp.
“Tiểu thư, người tỉnh, nô tỳ phù ngươi đứng lên uống thuốcc đi” Lan nhi cẩn thận hỏi Tử Điệp, chỉ sợ một cái vạn nhất sẽ làm cho Tử Điệp thương tâm khổ sở.
Tử Điệp tựa như không nghe thấy, không có nửa điểm phản ứng, Lan nhinhìn Tử Điệp như vậy, trong lòng liền gấp gáp, vừa định xoay người đitìm Hoàng Thượng, liền bị Tử Điệp kêu lại:
“Lan nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617527/quyen-2-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.