Tử Điệp quỳ rạp trên mặt đất tùy ý khóc một lần để phát tiết sợ hãitrong lòng, tiếng khóc của Tử Điệp như lưỡi dao khứa vào lòng Phong LạcHiên, Phong Lạc Hiên thật hy vọng người hiện tại không nhìn thấy là hắn, hắn hy vọng có thể thay Tử Điệp gánh vác tất cả, cho tới nay hắn luônthầm nghĩ sẽ che chở nàng, chỉ là cho tới bây giờ vẫn không có cơ hộinhư vậy.
Tử Điệp nếu trên trời muốn đóng đi cánh cửa ánh sáng của ngươi, Trẫmsẽ vẫn cùng ngươi, làm ánh mắt của ngươi, chỉ cần có một hy vạng Trẫmđều sẽ lần khắp thiên hạ tìm danh y đến chữa khỏi cho ngươi, Phong LạcHiên ở trong lòng phát thệ.
Phong Lạc Hiên ưu thương tiến đến bên người Tử Điệp, dùng hai tay đem Tử Điệp nâng dậy, hiện tại Tử Điệp mờ mịt thất thố giống như một đứanhỏ.
“Trở về đi, Thái y lập tức tới đây, nói không chừng uống mấythan thuốc thì sẽ tốt lên thôi, không cần tự rối loạn chính mình, không có việc gì, tất cả mọi thứ đều sẽ tốt lên” Phong Lạc Hiên vừa giúp đỡ Tử Điệp vào phòng ngủ, vừa an ủi nàng.
Tử Điệp không nói gì, mặc cho Phong Lạc Hiên nâng dậy, giống như đứa nhỏ mất đi hồn phách.
“Hoàng Thượng, mắt của ta sẽ tốt lên, phải không ?” Tử Điệp ôm một tia hy vọng hỏi Phong Lạc Hiên.
“Sẽ tốt lên, hiện tại việc ngươi phải làm là nhanh nhanh nghỉ ngơi, một lúc nữa xem Thái y nói như thế nào” Phong Lạc Hiên tự động phù Tử Điệp đến trên giường nói.
Phong Lạc Hiên giúp Tử Điệp đắp chăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617524/quyen-2-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.