Tiểu Như cùng Tử Điệp đi vào một gian phòng liền đem cừa đóng lại,gian sương phòng này là Tiểu Như để lại cho Tử Điệp vào ở nhưng mà TửĐiệp chưa từng tiến vào ở qua, Tử Điệp đi xung quanh gian phòng nhìn qua một lần mới ngồi xuống nói:
“Tiểu Như, xem ra khách điếm này giao cho ngươi thật đúng làkhông giao nhầm người, kinh doanh rất tốt, gian sương phòng này bố trírất có cách điệu” .
“Gian sương phòng này là Tiểu Như bố trí giành cho chủ nhân,không biết người thích kiểu gì nên chỉ đoán bố trí thử, chủ nhân thíchlà tốt rồi” Tiểu Như ngại ngùng nói.
Nhìn thấy bộ dáng ngại ngùng của Tiểu Như Tử Điệp thật muốn cười to,có ai có thể nghĩ lão bản khách điếm này sẽ do một người hay ngại ngùngcai quản, chỉ có lúc này Tiểu Như mới có chút kiều thái nữ nhi nhà người ta, trong mắt người ở bên ngoài Tiểu Như chính là một chưởng quầy cótài năng kinh doanh khách điếm, chỉ có Tử Điệp mới biết được Tiểu Nhưnhư ngày hôm nay cần rất nhiều dũng khí.
“Tiểu Như vất vả cho ngươi” Tử Điệp tự đáy lòng nói.
“Chủ nhân đừng khách khí, Tiểu Như tự nguyện , thật sự, nhờchủ nhân tốt cứu giúp Tiểu Như mới có hôm nay, cho nên Tiểu Như rất cảmtạ người, về sau chủ nhân đừng nói vất vả linh tinh gì, Tiểu Như khôngdám nhận” Tiểu Như vội vàng nói
.
“Ngươi như vậy thực không dễ thương tí nào” Tử Điệp cười nói.
Nói xong câu đó Tử Điệp không cười nữa, trực giác Tiểu Như cảm thấychủ nhân lần này tìm nàng khẳng định có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617499/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.