Chương trước
Chương sau
Sáng sớm phong Lạc Hiên đi đến bên ngoài cửa Thần Thọ cung chợt nghebên trong truyền đến từng trận tiếng cười, Phong Lạc Hiên có chút buồnbực bởi vì hắn rất ít khi nhìn thấy Thái Hậu giống hôm nay cao hứng nhưvậy, mỗi người đều nhịn không được hiếu kỳ cho dù quý như Phong Lạc Hiên cũng như vậy, Phong Lạc Hiên tò mò lặng lẽ tiến vào liền nhìn thấy Thái Hậu đang ngồi ở một tòa đình, vài đứa nhỏ đang giúp Thái Hậu nhu nhulưng còn thường thường nói vài câu đều làm cho Thái Hậu cười cười,nguyên lai là vài đứa nhỏ của Phong Lạc Hiên đang ở chỗ Thái Hậu chơiđùa, Phong Lạc Hiên nhìn thấy trên khuôn mặt hiền lành của Thái Hậu ánhmắt cũng như năm đó nhìn hắn, chính là hiện tại bản thân mình đã muốnlàm người phụ , cả ngày vội vàng việc quốc gia đại sự thời gian bồi Thái Hậu càng ngày càng ít, điều này làm cho hắn có chút áy náy, nhìn haitấn tóc đã muốn hoa râm Phong Lạc Hiên mới phát hiện nguyên lai mẫu hậuđã già đi, nếu chính mình không thể bồi người thì để cho đám tôn tử củamình đến bồi người đi, lão nhân không thể quá tịch mịch, Phong Lạc Hiênyên lặng nghĩ.
“Mấy đứa nhỏ các ngươi sáng sớm liền đến quấy rầy hoàng tổ mẫu, quấyrầy hoàng tổ mẫu thanh tịnh ” Phong Lạc Hiên ra vẻ nghiêm túc nói.
“Nhi thần vấn an phụ hoàng” vài đứa nhỏ quỳ xuống trăm miệng một lời hô lên.
“Đứng lên đi, người một nhà đừng rườm rà như vậy, sáng sớm sẽ quấyrầy hoàng tổ mẫu, có phải có chuyện gì hay không ? Có phải lại gặp rắcrối nên đến chỗ hoàng tổ mẫu tránh nạn ? ” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Con không có gặp rắc rối, chỉ là thật lâu chưa có tới vấn an hoàngtổ mẫu nên mới đến xem , sau lại phát hiện trong cung này rất yên tĩnhsợ hoàng tổ mẫu không có người nói chuyện nên ta mua rượu lại đây bồihoàng tổ mẫu ” Dận Không còn thật thà nói.
“Oh, đều đã trưởng thành, biết hiếu kính hoàng tổ mẫu , về sau cácngươi sau khi học xong có rảnh liền bồi hoàng tổ mẫu, thay phụ hoànghiếu kính lão nhân gia” Phong Lạc Hiên nói.
“Con đã biết” mọi người cùng nhau nói.
Bọn Dận Không thấy Hoàng thượng đến liền cùng vài huynh đệ rời đi,gần đến thời gian đi học bọn họ nhanh trở về chuẩn bị một chút, PhongLạc Hiên nhìn bóng dáng bọn họ rời đi trong lòng có một chút vui mừng.
“Mẫu hậu, đám tiểu quỷ này không có phá nhiễu ngươi nghỉ ngơi chứ, về sau không cần dậy sớm như vậy, có chuyện gì nói một tiếng cho hạ nhânđi làm là được rồi” Phong Lạc Hiên nhìn Thái Hậu nói.
“Không có, ai gia thật ra rất hy vọng bọn họ mỗi ngày đều có thể đếntrò chuyện cùng lão thái bà ta đây a, ai gia đã già không có yêu cầu gì, mỗi ngày ngươi quản việc quốc sự đến thời gian rãnh cũng không nhiều,Lạc Hàn đâu, gần đây cũng không biết có việc gì mà đã lâu không thấy hắn đến thăm ta , những người khác cũng là thần long thấy đầu không thấyđuôi, nói không chừng đều đã đem vị mẫu hậu này vưt ra sau đầu, hiện tại để cho đám tôn tử này đến bồi ta đi, các ngươi làm việc của các ngươiđi thôi, quốc sự trọng yếu” Thái Hậu nói.
“Mẫu hậu tuyệt không lão đâu, ngườii còn muốn nhìn thấy Thiệu Dươngquốc ở trong tay tôn tử người tiếp tục cường đại, thời gian trước LạcHàn xử lý ôn dịch làm việc vất vả, gần nhất ta lại cho hắn ở quý phủtĩnh dưỡng một đoạn thời gian, về phần bọn Lạc Tiêu cũng không có ởtrong cung, như vậy đi, qua thời gian nữa con sẽ bảo Lạc Hàn đến thămngười, hắn cũng đã lâu không có tới cung, vừa vặn ta còn có việc cùnghắn thương lượng, ta liền cho người đi kêu hắn tiến cung tới gặp người”Phong Lạc Hiên hiếu thuận nói.
“Để cho Lạc Hàn nghỉ ngơi một chút, đừng cái gì cũng để cho hắn làm,thân thể hắn không tốt ngươi cũng không phải không biết, có thể để chongười khác đi làm liền tận lực để cho người khác đi đi, nào có ai giốngngươi như vậy, sai sử chính huynh đệ của mình, ngươi xem đứa nhỏ củangươi cũng đã có mấy người tuổi cũng không còn nhỏ rồi, ngươi xem LạcHàn đến nay còn không có cưới vợ, chuyện này dù thế nào ngươi cũngcó chút trách nhiệm, đứa nhỏ này thực làm cho ai gia đau lòng, chuyệngì hắn cũng không nói mà buồn ở trong lòng, chuyện này như thế nào chophải” Thái Hậu nói, trong giọng nói rõ ràng che chở Lạc Hàn.
“Được, được, con biết sai rồi, về sau không để cho Lạc Hàn làm việcvất vả như vậy nữa, mẫu hậu ngươi cũng quá thiên vị Lạc Hàn, ta mỗi ngày vì quốc sự vất vả người cũng không biết đau lòng ta, Lạc Hàn nên thànhgia , mẫu hậu có người tốt tuyển không ?” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Ta thật ra không có, bất quá nhớ rõ lần trước ai gia mừng thọ LạcHàn không phải yêu cầu tứ hôn sao, ai gia có chút ấn tượng hình như làthiên kim Lam Thừa tướng, ai gia thấy đứa nhỏ này cũng rất được, nếukhông liền chuẩn cho hắn đi” Thái Hậu cười nói.
“Mẫu hậu, nếu không chuyện Lạc Hàn tạm thời gác lại một đoạn thờigian rồi nói sau, trong khoảng thời gian này tiền phương chiến sự có vẻkhẩn trương, ta nghĩ đã lâu cũng không có chọn được người thích hợp vẫnquyết định để cho Lạc Hàn đi, với năng lực của Lạc Hàn có thể đảm nhiệm , chuyện này chỉ có hắn đi ta mới có thể yên tâm, chờ hắn từ tiền tuyếntrở về lại tính, lại nói chuyện ở tiền tuyến nháy mắt biến hóa ngàn vạnkhông biết sẽ phát sinh chuyện gì, nếu Lạc Hàn có cái không hay xảy ralàm sao ăn nói với Lam Thừa tướng a” Phong Lạc Hiên tránh nặng tìm nhẹnói.
“Như thế nào lại để cho Lạc Hàn đi, vừa rồi còn nói cho hắn hảo hảotĩnh dưỡng một đoạn thời gian , trong triều đình trừ bỏ Lạc Hàn lạikhông có ai có thể đảm nhiệm việc này sao” Thái Hậu có chút mất hứngnói.
“Mẫu hậu, chuyện triều đình cũng không thể nói với người rõ ràng, có, nhưng người để cho ta yên tâm như Lạc Hàn chỉ có một mình hắn thôi,yên tâm đi, ta hướng mẫu hậu cam đoan chuyện này về sau sẽ tận lực không cho Lạc Hàn đi, được không ?” Phong Lạc Hiên năn nỉ nói.
“Được, ai gia sẽ tin ngươi lần này, có thời gian ngươi thông báo LamThừa tướng cho nữ nhi tạm giữ trong nhà nói Thái Hậu nhìn trúng lưu làmcon dâu , nữ tử Lạc Hàn coi trọng nhất định không sai ” Thái Hậu vui vẻnói hoàn toàn không có chú ý tới săc mặt khó coi của Phong Lạc Hiên .
“Tốt, một chút nữa con liền cùng Lam Thừa tướng nói qua” Phong Lạc Hiên bình tĩnh nói.
“Vậy là tốt rồi, không lâu sau ai gia sẽ chờ ôm tôn tử a” Thái Hậu hướng về tương lại nói.
“Canh giờ không còn sớm , con nên đi vào triều , mẫu hậu ngươi nghỉtạm, có thời gian con lại đến thăm người” Phong Lạc Hiên nói.
“Đi thôi” Thái Hậu nói.
Khoảnh khắc Phong Lạc Hiên xoay người rời đi thần sắc trên mặt làsóng ngầm mãnh liệt, hắn thật không ngờ Thái Hậu đến nay còn nhớ rõ sựkiện kia, còn nhớ rõ Tử Điệp, Thái Hậu đã muốn nhận thức Tử Điệp làngười của Lạc Hàn, điều này làm cho hắn nghĩ đến ý niệm chiếm Tử Điêọbên mình trong đầu có bao nhiêu xấu hổ, Phong Lạc Hiên không biết nếu có một ngày Thái Hậu biết hắn nghĩ đoạt tình yêu của Lạc Hàn sẽ có hậu quả gì, lại sẽ như thế nào đối đãi với đứa con tự tay nàng nuôi lớn, nhưngnếu để cho Lạc Hàn cưới Tử Điệp là chuyện hắn không nguyện ý nhìn thấynhất, mẫu hậu ngươi cũng biết ngươi đã cho ta cái nan đề…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.