Sáng sớm Tử Điệp tỉnh lại cũng không có vội vã đứng lên mà yên lặngnằm ở trên giường nghe tiếng chim hót, mùi hương hoa ở bên ngoài cùngtiếng bước chân bận rộn của nhóm người hầu.
Tiểu Nhị bởi vì hôm nay được cùng với Tử Điệp đi dạo hội chùa thiênnên cũng trở nên rộng lượng hơn, hiện tại chính là ở bên ngoài đi quađi lại, nàng biết ngày hôm qua tâm tình Tử Điệp không tốt ngủ cũng rấtkhuya, cho nên hiện tại không dám tùy tiện đi đánh thức Tử Điệp, đànhphải ở bên ngoài kiên nhẫn chờ.
Tử Điệp nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa biết là Tiểu Nhị ở bênngoài liền ngượng ngùng vì đã làm cho nàng chờ lâu, đành phải đối vớingoài cửa kêu:
“Tiểu Nhị, vào đi, đừng ở bên ngoài nữa” .
Tiểu Nhị nghe thấy Tử Điệp kêu, nàng chạy nhanh đẩy cửa ra đi vào,thấy Tử Điệp còn nằm ở trên giường tay cũng thuận lấy quần áo Tử Điệp ởcái giá bên cạnh đem qua.
“Tiểu thư, hội chùa hôm nay chúng ta có đi không?” Tiểu Nhị vờ hỏi Tử Điệp.
“Đương nhiên đi” .
Tử Điệp đem chuyện đi dạo hội chùa nói qua với quản gia, nói bọn họđừng chờ nàng trở về ăn cơm liền cùng Tiểu Nhị đi ra ngoài, hôm nay TửĐiệp mặc một thân quần áo màu lam , nhìn qua làm cho người ta cảm thấybình lặng cùng tĩnh tâm.
Người đi hội chùa rất đông,rất nhiều con đường bị người đi lại làmcho tắc nghẽn chật như nêm cối, Tử Điệp cũng bị mắc ở bên trong, TiểuNhị khẩn trương nhìn Tử Điệp sợ hãi đám người kia sẽ đem bọn họ tách ra. Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617453/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.