Edit by Shmily
#Do not reup#
---------------------------------
"Kiss him. Kiss him. Kiss him..."
Người xem xung quanh hò hét, ồn ào, tiếng thét chói tai càng lúc càng lớn, ca sĩ ở trên sân khấu cũng vỗ tay.
Mãn Nhập Mộng có chút xấu hổ, chậm chạp không có động tác, Lục Kiêu Hà cười nhẹ: "Bé con, em nợ anh một nụ hôn."
Sau đó anh kéo cô đi ra khỏi cửa, như là đột nhiên chạy sang một chiều không gian khác, từ trong hoàn cảnh hỗn độn bứt ra, cả người đều an tĩnh.
Hai người dựa vào tường thở dốc, nhìn nhau cười.
Bầu trời có mưa nhỏ, Lục Kiêu Hà cởi áo khoác khoác lên đầu vai cô: "Về nhà thôi."
Về nhà thôi.
Nơi này hết thảy giống như ngừng lại tại đây, Mãn Nhập Mộng đột nhiên tiếc nuối, túm lấy góc áo anh: "Sau này chúng ta quay lại xem buổi biểu diễn của anh ấy, có được không?"
Lục Kiêu Hà nhìn cô: "Được."
Đêm đó về nước, thời gian bay là hơn mười tiếng, Mãn Nhập Mộng tự nhiên là ngủ nguyên một đường, Lục Kiêu Hà nhìn cô thật sự mệt rã rời, không đành lòng để cô lại ngồi xe mấy tiếng về nhà. Vốn định nghỉ ngơi một đêm ở khách sạn gần đó, nhưng Mãn Nhập Mộng lại không chịu, sợ ông nội lo lắng, muốn nhanh chóng về nhà. Lục Kiêu Hà cũng đành thuận theo cô.
Sau khi đưa Mãn Nhập Mộng về nhà xong, Lục Kiêu Hà cũng có chuyện cần phải làm, ăn xong cơm chiều liền chuẩn bị rời đi, anh cũng không cho Mãn Nhập Mộng tiễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-nung-voi-anh/2665160/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.