Edit by Shmily
------------------------------
Thanh âm của anh lẫn vào trong tiếng mưa rơi tí tách, trong lòng Mãn Nhập Mộng dâng lên một tầng gợn sóng, cô rũ mi, nhỏ đến không thể phát hiện thả lỏng cánh tay đang ôm lấy tay anh ra, nghiêng người đứng ở bên cạnh Lục Kiêu Hà.
Động tác này tuy nhỏ nhưng Lục Kiêu Hà vẫn phát hiện ra, nhướng mày, cũng không lên tiếng.
Những người còn lại nhìn thấy Lục Kiêu Hà cơ hồ là vừa kinh vừa sợ, bất quá đối với hai nữ sinh bị đánh mà nói, anh không khách nào là cọng rơm cứu mạng của họ, nữ sinh cơ linh ban nãy giãy giụa muốn bò dậy từ trên đất, đầu gối bị thương, đứng lên vô cùng gian nan, Tiếu Hạ cách cô ta gần nhất, thuận tay đỡ cô ta một cái, nữ sinh kia cảm kích thấp giọng nói cảm ơn.
Trần Viên thấy vậy lập tức trừng cô ta một cái, ý bảo cô ta đừng nói lung tung gì, nữ sinh kia bị Trần Viên dọa sợ tới mức run lên, cắn răng, chịu đựng tiếng khóc đem tiền căn hậu quả nói lại một lần, cuối cùng đưa ánh mắt mong đợi nhìn về phía Lục Kiêu Hà: "Học trưởng Lục, có thể giúp em... giúp chúng em một chút không?"
Lục Kiêu Hà lại không nhìn cô ta, giống như cũng hoàn toàn không để bộ dạng đáng thương này của cô ta vào trong mắt, thậm chí vừa rồi cũng không nghe mấy lời kể lể đáng thương của bọn họ, trong mắt trước sau vẫn chỉ có trào phúng, nhìn không rõ là anh có ý gì.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-nung-voi-anh/2665141/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.