Edit by Shmily
--------------------------------
Anh vừa nói xong câu này, Tiếu Hạ theo bản năng nhìn về phía Mãn Nhập Mộng, cô gái nhỏ xinh đẹp chỉ lo cúi đầu ăn cơm, động tác thong thả ôn nhu, bát canh bốc hơi nóng làm cho lông mi cô nhẹ nhàng run lên một cái, cái miệng nhỏ uống từng ngụm canh, cũng không bởi vì Lục Kiêu Hà nói gì mà kinh ngạc hay thẹn thùng.
Bộ dáng Lục Kiêu Hà cũng không thèm để ý, chỉ vẫy tay bảo ông chủ múc thêm một bát canh nữa, đẩy về phía Mãn Nhập Mộng, cong môi: "Uống thêm."
Trên thực tế, ban nãy Mãn Nhập Mộng đã ăn được không ít, cô cũng nhìn ra trong mắt Lục Kiêu Hà không có ý tốt gì, nói thẳng: "Em no rồi."
Lục Kiêu Hà nhìn cô không nói, trong tay cầm một điếu thuốc, ngón tay thon dài thỉnh thoảng lại gõ gõ xuống bàn, cứ như vậy cười khẽ nhìn cô, có chút quỷ dị, Tiếu Hạ quen biết Lục Kiêu Hà lâu như vậy, tự nhiên cũng biết vị đại thiếu gia này kỳ thật là một người rất khó nắm bắt, làm chuyện gì cũng đều tùy vào tâm trạng.
Quả nhiên, Lục Kiêu Hà thưởng thức điếu thuốc trong tay, cúi người tới gần bàn ăn, ngón tay khớp xương rõ ràng điểm vào cạnh bát canh, thanh âm trầm thấp: "Nghe lời."
Trong miệng là ý tứ ôn nhu, nhưng thực tế, đôi mắt anh đã chuyển lạnh.
Mãn Nhập Mộng biết, anh đại khái là không vui vì lúc nãy cô không phản ứng anh, dồn vào để trả thù, thật đúng là keo kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-nung-voi-anh/2665132/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.