Edit by Shmily
----------------------------------
Đèn trong quán bar lúc sáng lúc tối, bầu không khí nặng nề mà an tĩnh, bốn phía đều là đám người đang uống rượu xem kịch vui.
Xem cái gì hả?
Đương nhiên là đang xem Lục thiếu gia bình thường ít nói lạnh lùng, tự phụ xa cách kia đang lau tóc cho một cô gái nhỏ rồi.
Chậc chậc, đúng là sống lâu thì cái gì cũng thấy.
Cái cảnh tượng gì cũng đều có thể bắt gặp mà.
Lục Kiêu Hà giương mắt, lười biếng nhìn một vòng xung quanh, ngữ khí trầm thấp: "Rảnh lắm sao?"
Bị Lục thiếu gia đảo ánh mắt lạnh như băng nhìn, mọi người đều lập tức hoàn hồn, âm nhạc trong quán bar lập tức vang lên, ánh mắt nhìn về phía này cũng dần dần rút đi.
Chờ Lục Kiêu Hà lau xong, Mãn Nhập Mộng đứng thẳng người: "Cảm ơn tiểu Lục gia, em về trước đây."
Lục Kiêu Hà ném khăn lông sang bên cạnh, vẫy tay với tài xế: "Có mang quần áo tới không?"
"Dạ có, dạ có."
Hôm nay Chúc Nghệ đưa Mãn Nhập Mộng đi mua rất nhiều quần áo mới.
Chú Vương vội hỏi: "Ở trên xe, có cần lấy không ạ?"
"Lấy tới đây."
Lục Kiêu Hà kéo Mãn Nhập Mộng vào phòng: "Thay quần áo xong thì về."
Tay bị anh túm chặt.
Mãn Nhập Mộng không thể không đi theo anh.
Đến gần phòng nghỉ an tĩnh, thanh âm ầm ĩ dần dần biến mất, Mãn Nhập Mộng nhìn Lục Kiêu Hà trước mặt, lưng của anh rất lớn, thân hình thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-nung-voi-anh/2665123/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.