Không khí yên tĩnh nửa giây, chỉ còn lại tiếng ve ầm ĩ.
Tầm mắt vừa nhìn Lục Nhiên một cái, Dụ Hạ liền lập tức cúi đầu xuống.
Dụ Hạ rũ mắt nhìn đồng hồ: "Còn hai phút nữa là vào lớp, cậu cần phải trở về."
Lục Nhiên nhướng mày, nghiêng đầu: "Nếu tôi không quay về thì sao?"
Thân mình Dụ Hạ cứng đờ, sau một lúc lâu, lại kêu cậu: "Bạn học Lục."
Lục Nhiên không đáp.
Dụ Hạ đứng ở nơi đó do dự một hồi, sau đó nói: "Tớ ở đây chờ cậu trở về."
Giọng nói của cô rất mềm nhẹ, nhưng hành động lại có chút bướng bỉnh. Cô đứng tại chỗ, giống như chuẩn bị cùng cậu ở lại chỗ này.
Lục Nhiên nhìn Dụ Hạ, cô cúi đầu.
Ánh nắng giữa hè rơi ở trên người cô, hình dáng mềm mại, khí chất an tĩnh, như là một đóa hoa sơn chi nho nhỏ màu trắng.
Cậu không nói chuyện.
Hai người đứng trên khán đài ở sân thể dục giằng co một hồi. Ai cũng không nhúc nhích.
Có tiếng bước chân truyền đến.
Ngay sau đó một giọng nói vang lên: "Ồ, đây không phải lớp trưởng mới sao?"
Vừa rồi Mạnh Tử Thành ở đây chơi bóng, thấy bầu không khí chỗ bọn họ không ổn, liền chạy tới.
"Hai người ở đây làm gì?"
Lục Nhiên nhìn chằm chằm vào Dụ Hạ, cũng không trả lời Mạnh Tử Thành.
Nhưng thật ra Dụ Hạ đã mở miệng: "Tiết sau là tiết tự học, giáo viên muốn các cậu trở về."
Cô rất nghiêm túc, có nề nếp, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-vi-dong-tam/2530174/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.