Dụ Hạ giật mình.
Làm gia sư cho Lục Nhiên? Này hình như không tốt lắm.
Cô chần chờ vài giây, thấp giọng nói: "Tớ chỉ cậu ở trường là được rồi."
Dụ Hạ nhìn Lục Nhiên một cái: "Chúng ta là bạn ngồi cùng bàn, có gì không hiểu cứ hỏi tớ."
Lục Nhiên nhìn Dụ Hạ, không nói chuyện, không khí trở nên trầm mặc.
Cậu chống cằm, tùy ý liếc nhìn vở ghi chép, khóe môi lười biếng cong lên: "Lớp trưởng nhỏ, cơ sở của tôi kém, chút thời gian ở trường không đủ đâu."
Dụ Hạ không nói chuyện.
Lục Nhiên cụp mắt xuống, tiếng nói dần dần thấp xuống, ngữ tốc cũng trở nên chậm hơn: "Lớp trưởng nhỏ không muốn thì thôi."
"Dù sao thành tích tôi cũng như vậy......"
Đầu của cậu chậm rãi rũ xuống. Không nhìn Dụ Hạ nữa, cũng không có nhắc lại chuyện Dụ Hạ làm gia sư.
Đôi mắt đen nhánh của Lục Nhiên cụp xuống, đáy mắt lại ẩn một tia chắc chắn.
Cậu biết rất rõ tính cách của Dụ Hạ, cậu càng giả bộ đáng thương như vậy, Dụ Hạ sẽ càng không đành lòng.
Dụ Hạ nhất định sẽ không từ chối.
Lục Nhiên lẳng lặng chờ, chờ câu trả lời của cô.
Dụ Hạ có chút rối rắm, nhíu nhíu mày. Cô không biết có nên đồng ý yêu cầu của Lục Nhiên hay không.
Cô ngước mắt, trộm nhìn vẻ mặt của Lục Nhiên.
Lục Nhiên không nhìn cô, cúi đầu, môi mím chặt, khóe miệng thoáng trầm xuống.
Cái vẻ cà lơ phất phơ thường ngày đã bị thu lại.
Dụ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-vi-dong-tam/2530137/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.