Khi xích đu bay lên cao, tiếng cười trong trẻo của Ninh Ninh vừa vang lên thì bỗng im bặt khi thấy gương mặt có phần quen thuộc ở cách đó không xa.
Cô bé chớp chớp đôi mắt to đen láy, nhìn phụ thân rồi lại quay sang nhìn nương thân, lớn tiếng nhắc nhở: "Nương thân, có người đến!"
Khương Nguyên quay lại và nhìn thấy Bùi Nguyên Oánh.
Hôm nay nàng ta không đeo trâm cài hay trang sức gì phức tạp, trên búi tóc chỉ có một cây trâm ngọc đơn giản, bên tai treo đôi bông tai ngọc trai. Y phục cũng không phải màu đỏ thẫm rực rỡ mà nàng ta thường mặc, mà là một chiếc váy dài màu hồng sen, trên cánh tay khoác một dải lụa màu hạnh. Gương mặt trắng nõn cũng không trang điểm đậm, chỉ kẻ mày điểm môi đơn giản, màu môi kiều diễm mà không lòe loẹt, trông thanh tú xinh đẹp hơn trước rất nhiều, cũng có vẻ dễ gần hơn.
Trong lúc Khương Nguyên còn đang ngạc nhiên nhìn nàng ta, Bùi Nguyên Oánh đã bước nhanh tới, lớn tiếng hỏi: "Đại ca, Khương Nguyên, vườn này hai người làm khi nào vậy?"
Bùi Nguyên Oánh đến đây một mình cùng với nha hoàn.
Lưu quản gia vốn định mời nàng ta và Ân lão phu nhân đến hoa sảnh, Cảnh phu nhân cũng đã đợi ở đó. Nhưng Bùi Nguyên Oánh từ xa đã trông thấy khu vườn này, bèn bảo mẫu thân đến hoa sảnh trước, còn mình thì hứng khởi chạy qua xem cho rõ.
Nàng ta vừa dứt lời, Bùi Nguyên Tuân đã khẽ nhíu mày nói: "Nguyên Oánh, không được vô lễ như vậy."
Bùi Nguyên Oánh ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685582/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.