Trước khi sải bước vào Bảo Hòa Y Quán, Bùi Nguyên Tuân đột nhiên nhíu mày dừng bước, cúi đầu nhìn xuống trang phục của mình.
Hôm nay hắn đặc biệt mặc một chiếc trường bào tay bo màu xanh thẫm có hoa văn chìm, eo thắt đai lưng rộng cùng màu, chỉ là, trên đai lưng không đeo trang sức như ngọc bội.
Suy nghĩ một lát, hắn lấy ra một túi thơm từ trong vạt áo.
Túi thơm đó màu chàm, phía trên thêu nửa bức vân mây như ý, bên trong đựng bạc hà và ngải cứu khô để đuổi muỗi. Bạc hà ngải cứu đã sớm khô héo vàng úa, nhưng vẫn còn thoảng một mùi hương thanh nhẹ. Chỉ là túi thơm này vẫn chưa làm xong, đường kim mũi chỉ ở miệng túi mới may được một nửa, nhưng nếu thắt nút dây màu đỏ chu sa lại, thì cũng khó nhìn ra phần chưa may xong.
Ngắm nghía túi thơm xong, Bùi Nguyên Tuân đưa tay kéo hai đầu dây thắt nút, trịnh trọng và cẩn thận treo lên đai lưng.
Trong y quán, các loại dược liệu vừa mới mua về như bạch chỉ, đương quy, trần bì đang chất đống trên tủ thuốc. Chỗ bạch chỉ kia có màu nâu vàng, mang một mùi hăng cay, sờ vào thấy cứng và chắc. Khương Nguyên đang dạy hai y đồ cách phân biệt tốt xấu của nó từ ba phương diện sắc, vị, chất, sau đó lại giảng về công hiệu của nó.
Đợi Đồng Thu và Nghiêm Thanh gật đầu ghi nhớ, nàng liền cho bạch chỉ vào ngăn tủ thuốc tương ứng để tiện cho lần sau sử dụng.
Tuy nhiên, ngay lúc Khương Nguyên định giảng kỹ hơn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685580/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.