Mấy ngày sau, mọi việc ở huyện Thanh Viễn đã được xử lý xong, đoàn người lên đường trở về Kinh đô.
Đồng Thu và Nghiêm Thanh vẫn còn tâm tính thiếu niên, theo sư phụ ngồi xe rồi lại đi thuyền mấy trăm dặm đường, chỉ thấy mới lạ và vui vẻ. Giờ đây, hai người tựa lan can ngắm nhìn dãy núi xanh trập trùng phía xa, mặt mày hớn hở, gần như quên mất mình phải học y.
Trong khi họ đắm chìm trong cảnh sắc của chuyến đi, lòng Khương Nguyên lại không hề nhẹ nhõm.
Nàng đã nhận y đồ thì phải gánh vác trọng trách của một sư phụ. Sau khi về Kinh đô, muốn vừa chữa bệnh vừa dạy học thì trước tiên phải lên kế hoạch mở một y quán. Quy mô lớn nhỏ, lựa chọn địa điểm, nhân lực cần thiết... đều phải suy tính cẩn thận. Trước đây nàng chỉ cần chuyên tâm chữa bệnh là được, việc xây dựng y quán đối với nàng thực sự là một thử thách mới.
Ngay lúc nàng đang chau mày suy nghĩ, khoang thuyền bên cạnh vang lên giọng nói trong trẻo của Ninh Ninh: "Phụ thân đang xem sách gì vậy ạ?"
"Ừm, binh thư."
"Phụ thân cho con xem một chút."
Đối diện im lặng vài giây, sau đó vang lên giọng nói có phần bối rối của Tướng quân: "Sách này không hợp với Ninh Ninh, phụ thân đổi cho con cuốn khác."
"Sách này của phụ thân đẹp lắm, trên đó có vòng tròn màu đỏ."
Khương Nguyên bất giác khẽ nhướng mày.
Ninh Ninh chỉ biết vài chữ, những chữ mực trên sách phần lớn đều không hiểu, nhưng cô bé lại thích những vòng tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685578/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.