Nghe mẫu thân hỏi xong, Bùi Nguyên Tuân im lặng một lát, mấp máy môi nhưng không nói gì.
Thấy trưởng tử lại im lặng từ chối, Ân lão phu nhân cảm thấy tức ngực đau nhói, bà đau lòng khôn xiết nói: "Chuyện thành thân, lúc con mới về phủ đã đồng ý với ta rồi, bây giờ còn muốn nuốt lời sao? Con đã bao nhiêu tuổi rồi, nếu còn không thành thân, có phải con định để ta nhắm mắt xuôi tay mà vẫn chưa được thấy con có thê tử, có con cái hay không?"
Mẫu thân có bệnh tim, không nên tức giận, im lặng một lát, Bùi Nguyên Tuân hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Nhi tử không có ý đó."
Ân lão phu nhân dồn dập hỏi: "Vậy rốt cuộc con có ý gì?"
Bùi Nguyên Tuân nói: "Không biết tính tình Thẩm cô nương thế nào? Cưới thê tử phải cưới người hiền đức, cần phải là người hiểu lễ nghĩa, lương thiện độ lượng, không thể kiêu căng tùy hứng, hẹp hòi hay ghen tuông."
Ân lão phu nhân chau mày "Con lo lắng sau khi Thẩm Hi gả đến sẽ đối xử hà khắc với Khương Nguyên à?"
Bùi Nguyên Tuân không hề né tránh, thẳng thắn nói: "Vâng."
Ân lão phu nhân chẳng hề để tâm: "Chỉ cần Khương Nguyên an phận thủ thường, không tranh giành ghen tuông, Thẩm cô nương sao lại tự hạ thấp thân phận đi làm khó một thị thiếp như nàng ta? Con cứ yên tâm."
Bùi Nguyên Tuân im lặng không nói.
Một lúc lâu sau, y cất lời: "Nương à, chuyện định thân không cần vội vàng lúc này."
Ân lão phu nhân lập tức thấy đau nhói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685514/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.