"Anh Tiến, anh nói xem cái bộ dạng của nó thế kia, không có giống thi trượt gì hết á!" Mấy đồng học còn lại nhắc nhở Lữ Tiến. 
Đầu óc nóng nảy của Lữ Tiến cũng lạnh đi, không lên tiếng. 
Hắn cũng có cảm giác này, nhìn biểu tình của Vinh Kinh vẫn luôn không thay đổi gì, lại nghĩ tới việc trần truồng mà chạy, sắc mặt hắn liền khó coi. 
Không thể nào. 
Vinh Kinh cũng mặc kệ bọn họ đang suy nghĩ gì, một đám người đi đến phòng máy vi tính, đã có không ít đồng học cũng thi thạc sĩ đang chờ đợi ở đằng kia. 
Rõ ràng ở nơi khác cũng có thể tự học, tại sao vẫn rất nhiều đồng học yêu thích phòng tự học, chính là vì bầu không khí không giống nhau. 
Kỷ Nhạc Bình đăng ký xong, cũng mở một chiếc máy tính lên. 
Cậu vốn không phải là rất hồi hộp, mà nhìn thấy bên cạnh có mấy sinh viên cũng bật web tương tự, có người uống hết mấy ngụm nước, có người đi qua đi lại cũng không dám gõ vào một chữ, cũng có người sốt sắng mà cầm tượng Phật Di Lặc cầu xin thần phật phù hộ,... 
Trong bầu không khí căng thẳng lạ lùng thế này, Kỷ Nhạc Bình cũng có chút khẩn trương. 
Lại nhìn Vinh Kinh trước sau như một vẫn bình tĩnh tự nhiên, như uống một viên thuốc an thần. 
Mấy cái đầu đều lại gần mà xem thành tích của Vinh Kinh. 
Vinh Kinh mở ra tài khoản, vào kiểm tra thành tích thi sơ khảo. 
Thời điểm thi lên thạc sĩ, lại đúng lúc nguyên chủ phát hiện ra Thích Ánh quá trớn mờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-them-anh/1209618/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.