Sau khi Vinh Kinh giúp đỡ mang người vào phòng, mới trở lại lầu một giải quyết thủ tục thuê phòng.
Tuy rằng có thể lại đi đến khách sạn bình dân, nhưng anh thật sự lười, trên người toàn một cỗ vị chua, may mà nhân viên phục vụ nơi này có tố chất cao, nếu không đã sớm dùng lý do quần áo không nghiêm chỉnh đuổi anh ra ngoài.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng khi nhìn thấy một con số lớn trên hoá đơn, trong lòng vẫn là hơi nhói một cái, khách sạn này là đang cướp tiền?
Anh đưa giấy chứng minh cho nhân viên quầy lễ tân, khi đăng ký lên máy tính, đột nhiên lại nhìn Vinh Kinh, nét mặt lập tức thay đổi từ nụ cười thương mại trở nên cung kính hơn rất nhiều, sau đó nghiêng mình dùng hai tay trả về giấy chứng minh.
Vinh Kinh không nghĩ nhiều nhận lấy, nếu không cần thiết, anh thường thường nằm ở trạng thái chờ.
Mặc kệ xung quanh, có thể giúp anh tiết kiệm năng lượng tiêu hao.
Anh xem số phòng rồi lập tức trực tiếp đi thang máy, đồng thời khước từ sự giúp đỡ của người quản lý đại sảnh.
Vào phòng anh cũng không lập tức nghỉ ngơi, dù cho mệt mỏi đi nữa cũng theo bản năng mà chọn quần áo cho ngày mai, treo chúng lên, dùng bàn ủi sơ qua một lần, làm cho từng chút vết nhăn trở nên thẳng thớm. Đây là nếp sống mà anh dưỡng thành từ kiếp trước, để nghênh đón ngày thứ hai một cách tốt đẹp hơn.
Đi vào nhà tắm, ngơ ngơ ngác ngác trải qua ba ngày, anh đều chưa soi qua gương hẳn hoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-them-anh/1209612/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.