Những câu nói của Mạch Trường Thanh đã khiến Hạ Huyễn Thần thực sự rất tức giận.
Anh nhìn Tạ Ninh bằng ánh mắt tóe lửa nhưng khóe miệng lại cong thành một nụ cười.
“Em cảm thấy như thế nào? Cậu ta thực sự quan tâm đến em đến mức muốn gửi lời cảm ơn đến tôi đấy.”
Ngữ điệu đầy vẻ châm chọc.
Tạ Ninh rụt vai, nhỏ giọng làu bàu: “Có liên quan gì đến tôi đâu, cũng không phải tôi bảo Mạch Trường Thanh làm như vậy.”
Hạ Huyễn Thần mím môi nhìn chằm chằm Tạ Ninh, cuối cùng cũng không nói thêm câu nào.
Đúng thật Tạ Ninh không có lỗi gì trong chuyện này.
Cô ấy tốt bụng, thân thiện và siêng năng chăm chỉ làm việc không có gì sai.
Cô ấy được người yêu thích càng không có vấn đề gì.
Chính vì vậy Hạ Huyễn Thần càng thêm tức giận nhưng lại không có chỗ để phát tiết, chỉ có thể hậm hực ôm bực bội vào lòng.
Những lời thị uy của anh đối với Mạch Trường Thanh không khác gì đang tự trấn an dỗ dành bản thân.
Nhưng bản thân Hạ Huyễn Thần biết anh đang càng ngày càng không chắc chắn về chuyện giữa anh và Tạ Ninh.
Đó chính là lý do khiến Hạ Huyễn Thần cáu gắt.
Phải làm sao để vỗ về trái tim đang ngày càng nóng nảy đây?
Hạ Huyễn Thần lần đầu tiên cảm thấy rối rắm đến bất lực.
Anh xoa thái dương, nhìn Tạ Ninh bằng đôi mắt nặng nề mà chứa đầy khao khát, thở dài xoay người đi vào thư phòng khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-quan-chung-an-dua-sao-lai-choc-phai-dinh-luu-the-nay/3600721/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.