Đổng Tuyết Khanh ngồi dưới điện, thong dong uống rượu, xem ca múa, các đại thần chung quanh ân cần kính rượu han hỏi y. Vốn tưởng Đổng gia thế là đã hoàn toàn đứt gánh rồi, ai mà dè, hẵng còn một muội muội tuyệt sắc vừa nhận được Thánh sủng xong, chả cần suy nghĩ nhiều về mối quan hệ giữa ba người, đằng nào cũng là mỹ nhân hồng nhan, sao mà không tận tình nịnh nọt tí cho được?
Lúc này chỉ độc có Hằng Tiến và Nguyên Thạch Linh là cười không nổi. Đổng Tuyết Khanh vừa ngồi một nơi nhấm rượu, vừa như có như không đảo mắt qua hai vị quý nhân hiển hách này, sóng mắt luân chuyển tập trung vào hai gương mặt nhăn nhó đó.
“Vì sao không uống rượu vậy? Tiểu Vương gia?” Ngay trong giây lát Hằng Tiến kinh ngạc thì Đổng Tuyết Khanh đã đứng sừng sững trước mặt hắn, “Nào, ta kính ngài một chén.”
Hằng Tiến im bặt, ngửa đầu uống cạn chén rượu đầy.
Đổng Tuyết Khanh khẽ mấp máy môi châu, dùng giọng nói muôn vàn khẽ khàng thầm thì với hắn, “Tửu lượng Vương gia tốt quá, ta thật thích, đêm nay ngài có rảnh không? Hậu hoa viên, hậu hoa viên tẩm cung nhé.” Nói dứt cũng không đợi trả lời, chỉ cười khẽ rời đi luôn, lúc đi ngang qua Nguyên Thạch Linh thì lạnh nhạt khinh bỉ liếc thoáng cái.
Nguyên Thạch Linh cảm giác huyết khí dâng lên, lòng cồn cào như ngồi trên đống lửa, bất giác tu rượu ừng ực. Thế rồi, một nội thị tẩm cung đến rầm rì báo tin bên tai hắn, sắc mặt hắn càng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-luc-do-long-ngan-ngo/2000960/chuong-25.html