Mấy trăm năm sau –
“… Nói đến cây kim đao kia, trải bao đờiHoàng hậu, chỉ duy một Hoàng hậu bệ hạ Từ Đạt mới có thể cầm lấy, nhưngkim đao vốn ẩn chứa sát thần, suốt cả đời bà chỉ thực sự nâng lên balượt. Một lần chính là đợt biến cố ở cửa cung Cửu trùng, một lần là khithám tử Bắc Đường hành thích hoàng đế Đại Ngụy, lần cuối là khi giaochiến cùng Bắc Đường. Bên cạnh bà luôn có tướng quân trẻ tuổi Tần QuỳnhNgọc, người này đúng là mãnh tướng, đã vì Đại Ngụy mà lập không biết bao nhiêu chiến công, đồng thời lúc chàng ta xuất hiện, buổi thịnh cườngcủa Đại Ngụy xác định tam giác sắt – Đế, Hậu, Tướng, song vương cùngtrị, thần tướng mở cõi, thời vua Thiên Đức quả thực không hiếm. TầnQuỳnh Ngọc từng bị người ta chỉ trích vì xuất thân Tây Huyền, nhưng trên đại điện chàng chỉ nói: Hoàng hậu bệ hạ là người ở đâu, chàng ta làngười ở đó, dù có ngày Hoàng hậu bệ hạ muốn trở thành dân Nam Lâm, chàng chắc chắn cũng sẽ đi theo. Lập tức Hoàng hậu chỉ cười cười, hỏi chúngthần ‘Vậy, chư khanh bảo Hoàng hậu là người từ đâu đến nào’, từ đó vềsau, tuyệt không kẻ nào dám nói năng gì về xuất thân của Tần Quỳnh Ngọcnữa. Các vị, nhìn xem, đây là bức tranh vẽ kim đao, cái đao này ngay cảtướng quân trẻ tuổi Tần Quỳnh Ngọc, cùng với sư phụ chàng ta, Ô ĐồngSinh, cũng không thể nâng nổi đâu.” Người đàn ông trung niên đang kểchuyện có hai chỏm râu trên mặt, để giúp người nghe hình dung rõ cảnhtượng, đặc biệt trải ra cuộn tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-hoang-hau/116616/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.