Một tháng sau –
Mưa phùn mênh mông, đứng trước tòa nhà là một nam tử dáng người dong dỏng, phong cách tao nhã, đầu đội ngọc quan, mìnhmặc áo tơ lụa tím sẫm của nước Ngụy, áo choàng khoác ngoài bằng lông cáo đỏ thẫm, tà áo thêu hình con dơi bằng chỉ hồng, ngụ ý hồng phúc.
Tà dương chiếu rọi, làm màu da của hắn trở nên trong suốt như bạch ngọc.Chợt thấy, một chàng trai tuấn tú nhường vậy, trong không gian lất phấtbay những sợi tơ nước mỏng mảnh, quả thực chẳng khác gì cô đang đứngtrong cửa hàng tranh – chữ ở Đại Ngụy, bỗng thấy một bức họa mỹ nhântuyệt sắc.
Từ Đạt hơi há mồm ra, ý nghĩ đầu tiên xẹt qua nãochính là, lần này hắn lại tính lợi dụng nam sắc, tiên hạ thủ vi cườngvới mình rồi. Nhưng ngay sau đó, cô lại bật cười. Cái gì mà tiên hạ thủvi cường chứ, hắn xuống tay nhanh hơn cô được sao?
Là cô khôngtốt, hai năm nay ra vào biển lửa, tâm nhãn dần dần đã tăng lên nhiều,nhưng cái thói tính toán mưu kế này trong thời gian ngắn vẫn chưa đổiđược.
Cô nheo mi, ánh mắt hơi mờ mờ lướt qua hẻm nhỏ, không cóthị vệ đi bên cạnh hắn, quả thực hợp ý cô. Nếu hắn đã đến trước giờ hẹn, vậy, vậy… Tim cô quẫy động một trận, nhớ đến hai ngày trước vừa xem một vở tuồng Đại Ngụy, một nhân vật trong đó có một câu thoại như xuất phát từ đáy lòng cô –
Không lấy được tâm người, xin lấy thân người, mai này tóc bạc dư âm vẫn còn vương.
Đương nhiên, kịch của Đại Ngụy khá là bảo thủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-hoang-hau/116612/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.