Hôm nay em sẽ nói cho anh biết, em không thể mang thai, không thể sinh con. Anh nghe rõ chưa! Mạc Thiên Nguyệt này không có thiên chức làm mẹ. Anh có nghe rõ không hả?
Cô gào lên như phát điên, gào lên như muốn giải tỏa hết thảy những tảng đá trong lòng cô.
Hoàng Triết cứ đứng chôn chân tại đó. Anh bàng hoàng lắm. Câu nói đùa kia của anh tưởng chừng để mua vui vậy mà lại mang đến cho anh thông tin sét đánh kia.
Anh cảm thấy không thể tin vào đôi tai của bản thân được nữa. Sao có thể chứ? Cô đang đùa anh sao?
- Tiểu Nguyệt, em nói gì vậy?
- Anh không nghe rõ hả? Tôi bị vô sinh đó? Anh nghe rõ chưa.? Anh vừa lòng chưa.?
Gương mặt Hoàng Triết tái hẳn đi. Anh không muốn tin đây là sự thật.
Thiên Nguyệt cứ thế mà khóc. Tim cô đau lắm, nó như thắt lại từng cơn. Từ khi nhận thông tin kinh khủng kia, từng giây từng phút cô phải tự dặn mình phải chôn chặt nó sâu tâm trí, vùi lấp nó thật sâu trong cõi lòng để không phải căng thẳng về nó. Tại sao anh lại khơi sự đau buồn ấy lên cơ chứ?
Thấy cô khóc, anh cũng thương lắm. Cho dù cô dùng hết sức mình đẩy ra nhưng Hoàng Triết vẫn cố gắng ôm cô thật chặt trong lòng.
Cuối cùng, Thiên Nguyệt gục mặt vào ngực anh mà khóc nức nở. Anh không biết nói gì để an ủi cô, chỉ lấy bàn tay ấm áp này nhẹ nhàng xoa đầu cô.
Tất cả lời nói vừa rồi Thanh Hạ nghe thấy hết. Cô cũng bất ngờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-em-yeu-don-phuong/1782151/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.